Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 437

CHƯƠNG 437

“Được….”

Vương Nhất đờ đẫn trả lời, anh kinh ngạc nhìn Lý Khinh Hồng.

“Con đi rửa mặt đi.”

“Ừm!”

Vương Tử Lam ngoan ngoãn đáp lời, sau đó lưu luyến vẫy tay với Vương Nhất: “Tạm biệt ba.”

Sau khi tiễn con gái đi, Lý Khinh Hồng mới quay lại nhìn Vương Nhất, trong mắt cô tràn đầy quyết tâm: “Trong vòng nửa tháng, nếu vương tộc không phái người tới thì anh quay về đi!”

“Nếu bên Yến Kinh phái người tới thì sao?”

Lý Khinh Hồng lại im lặng, một lúc sau, cô ngẩng đầu lên nhìn Vương Nhất rồi nhje giọng nói:

“Anh có thể bảo vệ mẹ con em đúng chứ?”

Vương Nhất sửng sốt, sau đó anh vội nói: “Đương nhiên rồi, chỉ cần có anh, không ai có thể làm hại một sợi lông của mẹ con em!”

“Được!”

Lý Khinh Hồng nhìn Vương Nhất thật sâu, sau đó cúp máy.

Vương Nhất cầm điện thoại lên, ánh mắt anh cực kỳ nghiêm túc, anh ấn một số điện thoại.

“Thiếu chủ.”

Lãnh Nhan cung kính trả lời.

“Truyền khẩu lệnh của tôi, bảo thập đại binh vương dẫn theo 10 vạn quân đến bên ngoài thành phố Thiên An nhận lệnh trong vòng nửa tháng.”

Giọng Vương Nhất vô cùng lạnh lùng: “Nếu trong nửa tháng, mẹ con Lý Khinh Hồng bình yên vô sợ thì tự động rút quân, còn nếu họ bị thương dù chỉ một chút….”

“Toàn quân tiến về phía Nam, san bằng vương tộc Yến Đô!”

Ầm—-

Lời vừa dứt, tim Lãnh Nhan run rẩy kịch liệt, thậm chí cô ta còn cảm nhận được một luồng sát khí khủng khiếp dù chỉ qua điện thoại.

“Vâng!”

Vương Nhất cầm điện thoại, ánh mắt anh rất sâu. Hai tay chắp ra sau lưng, trong mắt tràn ngập sự lạnh lẽo vô tận.

“Vương tộc Yến Đô, nếu mấy người dám tới thì tôi cũng không ngại xoá xổ một hoàng tộc đâu…..”

Sau đó, Vương Nhất đi tới toà nhà Quốc Tế. Dưới sự điều hành của Lý Thiên Dương, công ty Ân Long càng ngày càng phát triển và nhận được rất nhiều đơn hàng lớn.

“Anh rể—–“

Bỗng nhiên, sau lưng anh truyền tới một giọng nói lanh lảnh quen thuộc.

Vương Nhất quay đầu lại thì thấy Lý Tuyết Nhi đang đứng ở cổng toà nhà Quốc Tế và cười hihi với anh.

“Tuyết Nhi? Sao em lại ở đây?”

Vương Nhất kinh ngạc, sau đó lập tức nở nụ cười đi tới.

Bình Luận (0)
Comment