Buông Gian Thần Của Trẫm Ra

Chương 134

Editor: Thơ Thơ

Gương mặt Đổng Khanh nặng nề, chậm rãi đứng dậy từ trên mặt đất, đang định trở về phòng, xoay người lại, lại đột nhiên liếc thấy Vệ Sùng Văn đứng nghiêm bên cạnh cửa, nàng ngẩn người, ngước mắt nhìn thẳng hắn hồi lâu....... 

bên cạnh cánh cửa, ánh trăng loáng thoáng chiếu không rõ ánh mắt của hắn, cũng không biết trải qua bao lâu mới truyền đến tiếng hắn khàn khàn cười khổ: "Hoàng thượng, từ nhỏ tánh tình hắn là vậy, tính khí vừa giở lên, là hoàn toàn không nói đạo lý, rất bá đạo."

Nàng trầm thấp hỏi: "Như vậy, ngươi định làm gì?"

Hắn trầm giọng nói: "Lúc này, ta càng không thể đi biên cương, thừa dịp trước khi thánh chỉ chưa ban xuống, ta phải đi cầu xin Thái hậu, cuối cùng........ Vệ Sùng Văn ta mới là trượng phu của Đổng Uyển." Thotho_

*

Hoàng cung nháo chuyện quỷ truyền đi xôn xao, tổ tiên không yên, làm lòng người bàng hoàng, ở bên trong thành nội nguy nga nhấc lên một hồi hỗn loạn không nhỏ, chuyện cấp bách trấn an cúng tuần tổ tiên, Hoàng đế Lưu Lăng ở trên triều đình, nhanh chóng tuyên bố cử hành đại điển tế thiên cùng giổ tổ, đồng thời lấy lý do Tề suy Chi Lễ, dời lại ngày đại hôn.

Tế thiên cùng giổ tổ là chuyện rất trọng đại, bách quan tôn thất cần thiết thành kính trai giới mấy ngày.

sáng sớm ngày tế thiên, Hoàng đế Lưu Lăng dẫn theo bách quan cùng tôn thất, chậm rãi tiến về phía Nam Giao  tế đàn.

vừa đến canh giờ, bách quan cùng tôn thất mặc quần áo trắng, một mảng lớn trắng xoá, quỳ gối hai bên, cung nghênh thiên tử mặc cổ̀n phục thêu Phi Long và Nhật Nguyệt Tinh, từ từ bước lên tế đàn, cử hành nghi thức tế thiên.

nghi thức tế thiên nhiều hạn chế mà náo nhiệt, trên tế đàn dấy lên khói lửa, khói lượn lờ tế đàn, lên thẳng tận trời.

sau khi cúng bái long trọng, chính là thiên tử ban thưởng thịt cúng, yến đãi quần thần, chúng thần cùng tôn thất ở trong đại điện, chia hai nhóm, thân thiện uống rượu.

Hoàng đế Lưu Lăng ngồi ngay ngắn ở chủ vị. Cầm bình rượu, buồn bực uống rượu. Thotho_

Mấy ngày nay, vì chuyện Vệ Sùng Văn cùng Thái hậu huyên náo vô cùng không vui, cơ hồ đều sắp trở mặt. Kể từ khi phụ hoàng băng hà, thái độ mẫu hậu đối với hắn đột nhiên thay đổi rất nhiều, bà không giống trước kia bao dung nhượng bộ, ngược lại thường đối với hắn lời nói mau lẹ, thần sắc nghiêm nghị.

Lần này, vì chuyện Vệ Sùng Văn điều khiển, chọc cho Thái hậu thịnh nộ, giữa mẫu tử. Đã mấy ngày không thể nói chuyện rồi.

trong lòng Lưu Lăng lại buồn bực, thấy bên dưới Ninh Vương lại chủ động áp vào bên cạnh Đổng Khanh, chuyện trò vui vẻ. Gương mặt dâm đãng. Hắn nén lại trận hỏa sắp bùng lên, để bình rượu xuống, lạnh lùng nói: "sau khi tế thiên, giổ tổ, Chư Vương cũng nên trở lại đất phong đi chứ?"

Triệu vương vuốt râu, Lãng Lãng cười nói: "Hoàng thượng nói rất đúng. Bổn vương đang có ý đó nhé! Rời khỏi đất phong quá lâu, luôn bất tiện, trong vương phủ còn có rất nhiều chuyện vụn vặt phải làm đấy."

Ninh Vương Lưu Ký thay mình ngã bình rượu, lười biếng ngước mắt, vân đạm phong thanh cười nói: "Bổn vương lại không giống, ở trong thành Cô Tô có Thái Phó cùng chấp sự. Bổn vương rơi vào một thân thanh nhàn, đang định ở lại đế đô chờ một chút thời gian."

Hắn lại có thể mặt dày mày dạn tính toán nương nhờ đế đô, không chịu cút!

Nghe vậy, Lưu Lăng giận nói: "phủ Chư Vương chưởng lý đất phong nghị sự, cần phải vô cùng bận rộn, sao Ninh Vương như không có gì vướng víu, cả người nhẹ nhàng?"

Lưu Ký giơ bình rượu, khẽ cười một tiếng nói: "Cô quản lý, toàn may mắn được một ông cậu tốt." Hắn cười như không cười nói: "Tiểu vương ở lại đế đô. Hoàng thượng nên cảm thấy vui mừng mới đúng." Thotho_

Lưu Lăng nổi đóa, ngay trước mặt các vị Vương Hầu lại không tiện phát tác. Không thể làm gì khác hơn là khoát tay một cái nói: "Chư Vương uống rượu ăn thịt đi, hôm nay Tế Tự, thật lòng uống rượu, ăn thịt."

Vì vậy mọi người lại bắt đầu yến ẩm.

Lưu Ký tức giận đầy bụng, không có nơi phát tán, lại không muốn gặp lại Ninh Vương lấy thân phận củaVương Hầu, dính vào bên người Đại Tư Mã Đổng Khanh, thật rất chướng mắt, hắn giơ tay lên, trầm giọng nói với Tiểu An Tử: "Đi! Truyền ý chỉ của trẫm, gọi người không có tim, không có phổi, kiêm quan lại vô tâm, cút đến hậu điện đi bồi Thái hậu và Thái phi những nữ quyến trong cung các nói chuyện, đừng ở chỗ này pha trộn. Còn nữa, kêu Vệ Sùng Văn đến uống rượu."

"Vâng" Tiểu An Tử khẽ cong người, nhanh chóng lui xuống.

*

Tiểu An Tử dẫn theo Đổng Khanh, từ từ tiến về Chủ Điện phía sau hậu điện, ở trên hành lang lại thấy Công chúa Trường An đang lén lút nằm ở cửa sổ trắc điện, đôi mắt hạnh không ngừng lặng lẽ ở bên trong nhìn ra.

Cái Thiên Điện này là đặc biệt dời ra, chuyên cung cấp cho những vị Vương Hầu cùng các đại thần mang đến hoặc là các quan viên cấp bậc hơi thấp uống rượu, bên trong không giống Chủ Điện gò bó, một mảnh thân thiện.

"Bên trong đang náo rượu, tiếng huyên náo không ngừng, công chúa đang nhìn những thứ gì?"Đổng Khanh nhỏ giọng hỏi. Thotho_

Tiểu An Tử lại tặc đầu ánh mắt gian tà, cười hắc hắc nói: "Đổng đại nhân đi xem một chút, còn không hiểu sao?"

"Nói mau đi."

Tiểu An Tử cười nói: "Đổng đại nhân không có nhìn thấy Công chúa Trường An nằm ở cửa sổ, gương mặt tình ý triền miên, dĩ nhiên là đang trộm nhìn nam nhân, công chúa đã trưởng thành, là nữ nhân rồi."

Đổng Khanh nghe vậy, chân mày không khỏi nhíu lại, công chúa năm nay vừa mới đôi tám, tình cảm hết sức sơ khai, xem ra, là có nam tử trong tâm.

hôn nhân hoàng thất coi trọng môn hộ cùng ích lợi, nam nhân trong thiên điện, không có một người nào có thân phận đủ làm phò mã.

Trừ phi...... người kia thành lập chiến công cực lớn, chuyện này mới có thể.

ánh mắt nàng xuyên qua cánh cửa mở lớn, ngó vào trong, nhìn nam nhân ngồi đầy, lần nữa nhỏ giọng hỏi: "Đến tột cùng là một tên gia hỏa nào, khiến cho Công chúa Trường An si mê hay sao?"

"Người nọ, Đổng đại nhân cũng biết, thường đi theo Ninh Vương, chỉ cần ngoái đầu nhìn lại cười một tiếng, hai mắt ngưng tụ, cặp mắt nữ nhân sẽ tỏa sáng lấp lánh, không nhịn được thèm muốn sắc đẹp của hắn, không nhịn được nhỏ xuống nước miếng, sau đó như cá diếc sang sông (*người mù quáng chạy theo), cấp tốc nhào tới nam tử tuyệt mỹ Thẩm lão bản!" Thotho_

Là Thẩm Mộ Thu Lầu Thu Phong sao?

nam nhân Công chúa Trường An coi trọng, lại là cực kỳ bi thảm tuyệt thế mỹ nam.

Trước không đề cập tới tình cảm hắn đối với Ninh Vương, tên kia đối với nữ nhân, cũng không phải là chán ghét bình thường.

Công chúa si mê hắn, chỉ là tìm đau lòng cho mình.

Việc này thật sao, nàng suy nghĩ phương pháp, khiến Thẩm Mộ Thu trở lại Giang Nam, làm công chúa hết hy vọng.

Đang chìm ngâm ở bên trong, Công chúa Trường An đột nhiên xoay đầu lại, chợt phát hiện bọn họ, sắc mặt của nàng bỗng chốc đỏ lên, nhưng không có né tránh, ngược lại dịch bước tới đây, nâng lên nụ cười ngọt ngào, hướng về phía nàng cười nói: "Uyển Nhi tỷ tỷ, tại sao ngươi lại ở chỗ này."

Uyển Nhi tỷ tỷ?

Mỗi khi có giá trị lợi dụng thì Công chúa Trường An sẽ bắt đầu tỷ tỷ dài, tỷ tỷ ngắn. Thotho_

Bộ dạng này, tuyệt đối là học được từ Hoàng Thái Thúc cái lão già vô sỉ đó không thể nghi ngờ.

Vạn hạnh chính là, hỏa hầu nàng chưa đủ.

Đổng Khanh lập tức thở dài nói: "Hạ quan, tham kiến công chúa."

Trường An nhanh chóng nâng nàng lên, cười duyên nói: "Uyển Nhi tỷ tỷ, kể từ khi ngươi lên triều, làm quan Nhất Phẩm, chúng ta cũng rất ít nói thật lòng rồi."

Đổng Khanh sáng rõ hầu miệng nói: "Hạ quan, cả ngày bận việc.. Chánh sự, không giống trước kia thanh nhàn."

Công chúa Trường An khoát khoát tay cười nói: "Không quan trọng, Trường An nhớ nhung Uyển Nhi tỷ tỷ, nghĩ đến căng, đang định cầu cạnh cùng hoàng huynh rồi, Trường An muốn cầu xin hoàng huynh cho một Yêu Bài, để Trường An dễ dàng ngày ngày bái phỏng phủ Đại Tư Mã, đi thăm Uyển Nhi tỷ tỷ."

Mẹ nó, đây là muốn lấy nàng làm cớ, sau đó thuận nước đẩy thuyền xuất cung đi cưa nam nhân.

Đổng Khanh nhanh chóng từ chối nói: "Công chúa muốn ngày ngày thấy Đổng Khanh, chuyện này dễ dàng, sáng sớm mỗi ngày hạ quan phải vào cung vào triều sớm, sau mỗi ngày hạ triều rồi, thì đi trong điện một chuyến bái kiến công chúa, như thế nào?" Thotho_

Trường An cười gượng mấy tiếng nói: "Cần gì phiền hà như thế, Trường An đi chỗ ngươi thì tốt rồi!"

Đổng Khanh nói: "Như vậy, công chúa muốn gặp Đổng Khanh, hoan nghênh tùy thời giá lâm phòng nghị sự cùng Văn xương các, hạ quan xuống triều, tất nhiên sẽ đợi ở bên trong buồng lò sưởi cùng với các quan viên khác nghị sự và làm việc, công chúa tới, tùy thời có thể thấy được vi thần."

Dứt lời, vội vàng thở dài nói: "Nếu như công chúa không có chuyện khác nói, thứ cho hạ quan cáo lui."

Trường An không có gì vui, chỉ đành phải giơ tay lên, để cho nàng lui ra, lại cho Tiểu An Tử lưu lại.

Tiểu An Tử xoa xoa đôi tay, lộ ra bộ dáng nịnh hót, cười hì hì mà nói: "Công chúa, ngài nghĩ cách trên người Đổng đại nhân là vô ích, bây giờ nàng đang bề bộn công việc khó được ngay, còn không bằng từ trên người Quận quân Thừa Ân, chỉ cần bên cạnh ngươi có một người cùng thân phận, hoàng thượng vẫn sẽ đồng ý cho ngươi xuất cung."

Trường An chu cái miệng nhỏ nhắn nói: "Lần trước ta đánh quận quân một cái, người ta cũng không phải mang thù, ngược lại hoàng huynh đang giận ta rồi, hắn há chịu để cho ta xuất cung rồi sao?"

"Xuất cung không phải là đại sự gì, bởi vì duyên cớ thương yêu, công chúa đi cầu xin hoàng thượng, hoàng thượng vẫn sẽ đồng ý." Thotho_

"Thật?"

"Sẽ dùng một chiêu hung tàn nhất, ở trước mặt hoàng thượng khóc lớn tiếng, làm tinh thần hoàng thượng hỏng trước, hắn nhất định sẽ mềm lòng đồng ý, chỉ là, nếu để cho quận quân cùng xuất cung, ngươi đừng cầm thứ gì gõ đầu của nàng nữa. Nữ nhân kia, Tiểu An Tử cảm thấy........ Hình như không phải dễ trêu, ngươi gõ nàng như vậy, nàng lại có thể không có tức giận chút nào, ngược lại còn vẻ mặt ôn hòa giúp ngươi nói chuyện ở trước mặt hoàng thượng........" Nói tới chỗ này, hắn ngừng lại một chút, vẻ mặt đột nhiên trở nên nghiêm nghị, nói tiếp: "Ngươi cẩn thận suy nghĩ một chút, chuyện giống vậy, xảy ra ở trên người Đổng đại nhân và Đậu Nguyên Nguyên, sẽ như thế nào?"

Trường An cụp mắt nói: "Đổng Khanh sẽ lén lút giáo huấn ta dừng lại, mặc dù sẽ giúp ta một tay giấu xuống, để cho ta không đến mức bị chỉ trích, cũng không còn có lần sau; Đậu Nguyên Nguyên là biểu tỷ của ta, nàng sẽ đi tố cáo với dì nàng, cũng chính là mẫu thân của ta, xem mẫu thân ta hung hăng dạy dỗ ta dừng lại, sau đó trên mặt của nàng sẽ mang theo nụ cười ưu nhã nói với ta, chớ chọc đến nàng......."

"Vậy thì đúng rồi!" Tiểu An Tử dùng sức gật đầu một cái, quả quyết nói: "Cho nên nói, Quận quân Thừa Ân mới thật sự là nhân vật hung ác, cứ khác thường như vậy, nhất định là có vấn đề, nàng căn bản là muốn lợi dụng ngươi, công chúa dứt khoát cũng lợi dụng nàng thôi!"

"Lợi dụng ta...ta có cái gì tốt để lợi dụng?" Nàng ngẹo đầu nghĩ không ra.

Tiểu An Tử nhìn nàng, ngây người thật lâu, trong lòng đột nhiên nhớ tới Công chúa Trường An là dưỡng mẫu không đau, mẹ ruột không thương, cuối cùng, lần nữa quả quyết mở miệng nói: "Công chúa...... Không hề có giá trị lợi dụng."
Bình Luận (0)
Comment