Bước Nhầm Vào Con Đường Hôn Nhân

Chương 138

Quảng cáo trên mạng của HG đã tạo ra một cơn sốt fan couple Nhan Nhân, mặc dù những người hâm mộ này đều nói là họ tự ship riêng*, nhưng vẫn tràn ngập Weibo, tấm ảnh kia của Khổng Hi Nhan và Sài Nhân đều trở thành icon, ảnh đại diện đôi thậm chí là ảnh bìa.

*Từ gốc là 圈地自萌 /vòng tự manh/: một từ thông dụng trên Internet, chỉ việc bản thân giải trí trong một vòng tròn nhỏ, thỏa mãn sở thích của bản thân và không muốn ảnh hưởng đến người khác và ngược lại.

Ngay khi nhiệt độ cp của Khổng Hi Nhan và Sài Nhân đang nóng bỏng thì một hotsearch xuất hiện trên Weibo.

#Khổng Hi Nhan cùng tổng tài Cảnh Yên đi dạo phố

Và đính kèm một số hình ảnh, góc nghiêng có, sau lưng cũng có, mười ngón tay đan vào nhau, thỉnh thoảng nhìn nhau cười. Từ trong hình cũng có thể cảm nhận được cảm giác hạnh phúc ngập tràn của Khổng Hi Nhan và Trì Vãn Chiếu.

Những tấm hình này được một tòa soạn nhỏ tung ra, sau khi lên hotsearch dẫn đến bình luận của cư dân mạng.

- Mọi người đoán xem tòa soạn này có thể tồn tại được bao lâu?

- Dựa theo scandal lần trước bị chụp cùng Sài Nhân thì tôi cảm thấy không thể tồn tại quá hai mươi bốn tiếng.

- Chậc chậc, thế giới của những người có tiền thực sự muốn làm gì thì làm!

- Cá đi cá đi! Tôi cá hotsearch này sẽ nhanh chóng bị dìm xuống, trong giới giải trí sẽ không còn sự tồn tại của tòa soạn này!

- Khoan, sao dị? Nói chút nguyên nhân được không?

- Lầu trên không biết scandal ba năm trước của Sài Nhân à? Lúc đó chỉ chụp được bóng lưng của tổng tài Cảnh Yên thế là toàn bộ toàn soạn đó đã biến mất, tôi nghe nói vậy đó.

- Tôi cũng biết chuyện này, nghe nói Trì tổng của Cảnh Yên ghét bị chụp ảnh nhất, bạn không thấy cô ấy không bao giờ tham gia tiệc tùng gì, dựa theo giá trị của cô ấy, trên mạng chỉ có vài tấm ảnh, không phải rất kỳ lạ sao?

- Nhưng lần trước ở sân bay có rất nhiều người chụp hình Khổng Hi Nhan và tổng tài Cảnh Yên mà nhỉ?

- Sao giống nhau được? Pháp luật đâu có truy cứu đám đông như vậy đâu!

- Hiểu rồi!

Nhưng chuyện chuyện làm mọi người mắt tròn mắt dẹt chính là tòa soạn đó bình yên vô sự.

Hotsearch cũng bình yên vô sự.

Không chỉ bình yên vô sự mà còn leo lên vị trí số 1, nhanh chóng đè quảng cái của HG xuống, xế chiều hôm đó, Trì Vãn Chiếu lần thứ hai đăng Weibo, cư dân mạng còn cho rằng cô trách mắng tòa soạn đó, ai ngờ bài đăng Weibo chỉ có một câu.

@Trì Vãn Chiếu: Góc chụp nào phu nhân cũng đều xinh đẹp @Khổng Hi Nhan

Rất nhanh Khổng Hi Nhan đã trả lời, chỉ có hai icon một là mặt thẹn thùng, một là icon hôn hôn.

Cư dân mạng càng ra sức gõ bàn phím hơn, fan của Khổng Hi Nhan cũng nhập cuộc.

@Weibo chính thức của Khổng Hi Nhan: Chúc Nhan Nhan và Trì tổng bên nhau dài lâu! Làm fan lâu như vậy cuối cùng cũng được ăn cơm chó rồi, lòng này vui quá là vui!

@Khổng Hi Nhan hậu viện hội: Yah yah, Trì tổng thật là ngầu! Nhan Nhan em muốn thoát fan 30 phút, để liếm xong màn hình em lại trở về làm fan chị nhé!

- Người qua đường thuần túy, xem quảng cáo cảm thấy Khổng Hi Nhan và Sài Nhân rất hợp nhau, bây giờ xem ra vợ vợ thì đúng là vợ vợ, vợ chính là vương đạo!


- Ôi, Nhan Nhan của tôi đẹp cho nên ai đứng chung cũng đều có cảm giác CP cả!

- Trên lầu nói vậy coi chừng Trì tổng lột da bạn nha!

- Cơm chó này cả tấn luôn á, làm khó chịu ghê, báo cáo ạ!

Khổng Hi Nhan mở Weibo ra, nhìn các bình luận hot nhất.

- Xem đi, đây mới chính xác là tư thế chính chủ phát đường nè, lúc trước ai nói Nhan Nhan với Trì tổng của tụi này giả vờ kết hôn? Đấm sưng mặt mấy bạn à!!!

- Còn có người lấy Sài Nhân và Nhan Nhan ra so sánh, có thể so sánh sao? Ba năm trước cũng chỉ là scandal, cái tòa soạn kia đưa tin bậy bạ bị bứng là dừa lắm, nhìn bây giờ xem, Trì tổng không ra tay với tòa soạn kia, nó nói rõ điều gì nhỉ?

- Nói rõ trong lòng Trì tổng chỉ có Nhan Nhan!

- Đúng đúng đúng, gà móng đỏ* thì đừng nên chen vào. Nhan Nhan với Trì tổng tốt lắm!

* Từ gốc là 野鸡: gái đứng đường

Cô nhìn chằm chằm vào điện thoại sau đó nghe thấy có tiếng động ở cửa, cô quay đầu nhìn, Trì Vãn Chiếu đang đứng ở cửa thay giày.

"Chị về rồi."

Trì Vãn Chiếu ngước mắt nhìn cô:

"Ừ."

Yên Yên từ trên sofa nhảy xuống quấn lấy Trì Vãn Chiếu, nó cọ chiếc bụng của mình bên chân cô. Cô cúi người ôm lấy nó đi đến bên cạnh Khổng Hi Nhan:

"Ngày mai em đi?"

Khổng Hi Nhan gật đầu:

"Sáng mai 8 giờ bay."

Tay Trì Vãn Chiếu đang vuốt ve Yên Yên chợt khựng lại:

"Chăm sóc tốt chính mình."

Khổng Hi Nhan cười:

"Sao đây, Trì tổng sợ người ta hà khắc chính mình à?"

Gương mặt tràn đầy ý cười, dáng vẻ lười biếng, nửa nằm trên sofa, Trì Vãn Chiếu thả Yên Yên xuống, nhéo nhéo hai má Khổng Hi Nhan:

"Đừng gầy đi là được."

Khổng Hi Nhan vui vẻ trong lòng:


"Gầy thì phải làm sao bây giờ?"

Trì Vãn Chiếu nhìn cô:

"Em không biết khi em gầy trông rất xấu xí?"

Khổng Hi Nhan: ...

Khổng Hi Nhan tức giận trừng mắt nhìn Trì Vãn Chiếu, há miệng cắn lên bàn tay vẫn chưa thu về kia, Trì Vãn Chiếu nhìn dáng vẻ làm nũng như bé mèo của Khổng Hi Nhan, trái tim khẽ động, cô ngồi xuống bên cạnh Khổng Hi Nhan, ôm lấy Khổng Hi Nhan.

Cô tựa đầu lên vai Khổng Hi Nhan, chóp mũi ngửi ngửi, Khổng Hi Nhan cảm thấy nhột muốn tránh thì Trì Vãn Chiếu liền nói:

"Em đừng nhúc nhích."

"Hãy để chị ngửi một chút."

Từ sau khi hai người ký hợp đồng trở thành vợ vợ thì chưa từng rời xa nhau lâu như vậy, Trì Vãn Chiếu biết Khổng Hi Nhan sẽ chăm sóc tốt bản thân nhưng cô vẫn không thể không lo lắng, Khổng Hi Nhan dựa vào lòng cô, dùng ngón tay kéo cổ áo cô, sát đến bên tai cô thì thầm:

"Ẵm em đi."

Trì Vãn Chiếu nhìn Khổng Hi Nhan, nhìn gợn sóng trong ánh mắt của cô ấy, đôi gò má ửng đỏ, cánh môi khẽ cắn hờ lộ ra hàm răng trắng.

Khổng Hi Nhan thấy Trì Vãn Chiếu không nhúc nhích liền đẩy đẩy:

"Đi thôi."

Lúc này, Trì Vãn Chiếu mới đứng dậy ôm lấy cô ấy đi lên lầu.

Khổng Hi Nhan hai tay ôm lấy cổ Trì Vãn Chiếu rất sợ ngã xuống, đầu tựa vào vai Trì Vãn Chiếu, còn dùng răng khẽ cắn đầu vai Trì Vãn Chiếu, Trì Vãn Chiếu đã cởi áo khoác, chỉ mặc áo sơ mi màu nhạt ở bên trong, giờ phút này trên vai đã sớm có một hàng dấu răng.

Sau khi đến phòng Trì Vãn Chiếu mới phát hiện trên bàn trà đặt rượu vang đỏ cùng hai dĩa bít tết, còn thắp nến. Rõ ràng cả căn phòng đã được trang trí, ngay cả trên giường cũng rãi cánh hoa.

Yên Yên vốn dĩ muốn đi theo nhưng bị Khổng Hi Nhan lừa ra ngoài.

Nó giận dỗi ngồi ở cửa vẫy đuôi, cuối cùng quay đầu nhảy xuống lầu tiếp tục nằm sấp trên sofa, lỗ tai dựng thẳng đứng, thỉnh thoảng có thể nghe thấy tiếng động từ lầu hai truyền đến.

Trong phòng.

Cô kéo Trì Vãn Chiếu qua ngồi trên sofa, rót cho Trì Vãn Chiếu một ly rượu vang đỏ.

Ngoài cửa sổ trời vẫn còn sáng, Khổng Hi Nhan liền kéo rèm lại để tạo không khí, cô thắp nến, bầu không khí nhanh chóng trở nên khác lạ.

Hiếm khi Trì Vãn Chiếu được thảnh thơi, chỉ bình tĩnh nhìn Khổng Hi Nhan chuẩn bị.

Đợi đến khi mọi thứ đã sẵn sàng, Khổng Hi Nhan mới ngồi xuống sofa, cô đẩy dĩa qua:


"Chị thử xem có ngon không."

Dưới ánh nến, nụ cười rạng rỡ, đôi mắt lấp lánh, làn da càng trắng nõn hơn, Trì Vãn Chiếu thu hết mỹ sắc trước mặt vào trong đáy mắt, cúi đầu cắt một miếng thịt bò nhỏ:

"Em học nấu mấy món này từ khi nào?"

Khổng Hi Nhan cười nói:

"Trì Huyên dạy em."

Trước đây Trì Huyên nói muốn đi học nấu ăn, cô còn tưởng là nói chơi, nào ngờ đi học thật, sau khi học xong hai người nói chuyện video Khổng Hi Nhan liền nhờ Trì Huyên dạy cho vài chiêu.

Không nghĩ tới những chiêu này trở nên hữu dụng.

Sắp đến lúc chia ly.

Hai người đều ngầm không nói về chủ đề này mà thay vào đó là trò chuyện và ăn tối dưới ánh nến, Trì Vãn Chiếu cắt nhỏ thịt trong dĩa sau đó đưa cho Khổng Hi Nhan rồi mới cắt đồ ăn của mình.

Khổng Hi Nhan dùng nĩa ghim một miếng thịt đưa vào miệng, hương thơm tỏa ra khắp đầu lưỡi.

Ánh nến nhảy múa, Trì Vãn Chiếu và Khổng Hi Nhan mỗi người uống nửa ly rượu vang đỏ, trên mặt đều là ửng đỏ.

Sau bữa cơm tối, ở trong phòng Khổng Hi Nhan cầm váy ngủ đi vào trong phòng tắm, cửa vừa chuẩn bị đóng cửa thì nhìn thấy một bàn chân đưa vào, tiếp theo đó Trì Vãn Chiếu chen người vào, Mặt Khổng Hi Nhan đỏ bừng bừng, ngay cả ánh mắt cũng có chút ửng đỏ:

"Chị vào đây làm gì?"

Trì Vãn Chiếu lắc lư ly rượu vang đỏ trên tay, gương mặt mang theo nụ cười khẽ:

"Dạy cho em cách uống rượu đúng chuẩn."

Cô vừa nói vừa đi về phía Khổng Hi Nhan, Khổng Hi Nhan lui về phía sau, cơ thể dán lên vách tường, đối diện chính là gương.

Trong gương Trì Vãn Chiếu ôm lấy cô, nghiêng ly rượu, hai giọt rượu trong tiếng kêu đầy kinh ngạc của cô chảy xuống xương quai xanh, cảm giác lạnh lẽo xông thẳng lên đầu, sau đó là cảm giác ấm áp phủ lên trên.

Đầu lưỡi liếm láp, mút tới lui.

Hai chân của Khổng Hi Nhan nhũn ra nhưng được Trì Vãn Chiếu ôm chặt trong lòng.

Tửu lượng của Trì Vãn Chiếu rất tốt, không bao lâu rượu đã vơi hơn nửa bình, da thịt lộ ra của Khổng Hi Nhan đã nhuộm một màu đỏ nhạt từ cổ đi xuống. Dần dần cả người đỏ âu, giống như gương mặt làm cho bao người mơ mộng.

Đêm trước khi chia tay nhất định là điên cuồng.

Có người không ngừng đòi hỏi, có người nhỏ giọng cầu xin buông tha nhưng mãi cho đến khi màn đêm buông xuống, mãi cho đến khi chân trời phía xa xa lóe sáng.

Khổng Hi Nhan bị đồng hồ báo thức đánh thức, cô tắt điện thoại nằm lỳ trên giường, nửa tiếng sau, điện thoại lại vang lên, cô vừa định tắt thì nhìn thấy tên Phó Thu.

"Khổng tỷ, chị dậy chưa?"

Khổng Hi Nhan ngước nhìn đồng hồ, đã hơn sáu giờ, nếu không dậy sẽ bị trễ chuyến bay, cô khẽ trả lời:

"Chị dậy rồi, chờ một chút chị ra ngay đây."

Phó Thu nói vài câu thì cúp máy.

Khổng Hi Nhan cúi đầu nhìn Trì Vãn Chiếu đang say giấc nồng ở bên cạnh, cô nhịn không được nhéo nhéo má Trì Vãn Chiếu.

Sau khi trút giận xong cô mới đứng dậy rời giường.


Cô đứng trước gương, nhìn vết hôn lưu trên cổ thở dài, quần áo vốn đã chuẩn bị hoàn toàn không thể mặc, chỉ có thể mặc đồ kín đáo như áo sơ mi, cổ buộc khăn lụa màu đen, hoàn toàn che khuất dấu vết.

Lúc cô định ra khỏi phòng Trì Vãn Chiếu vẫn còn đang ngủ, cô xách túi xách đi đến bên giường hôn lên gò má cô ấy, sau đó mím môi mỉm cười rời khỏi nhà.

Lúc đến sân bay mọi người đều đến gần đông đủ, Cố Linh nhìn thấy Khổng Hi Nhan dẫn Phó Thu đi tới, cô đưa lên ly nước đến:

"Khổng tỷ, sáng sớm chưa ăn gì đúng không, uống chút đồ nóng nha, Sài Nhân vẫn chưa tới, có lẽ sẽ đợi một lúc."

Khổng Hi Nhan tiếp nhận đồ uống nóng trên tay Cố Linh, uống một ngụm, rất ấm áp, cô cười nói:

"Cám ơn."

Cố Linh lắc đầu:

"Không cần cảm ơn đâu."

Cô còn định nói nhưng đúng lúc này Sài Nhân đã đến, sau đó đạo diễn bảo họ lên máy bay, Khổng Hi Nhan đưa đồ uống nóng chưa uống xong cho Phó Thu, sau đó cùng Cố Linh đi lên máy bay.

Sau khi lên máy bay, trợ lý được sắp xếp ở khoang phổ thông, diễn viên thì ở khoang hạng nhất, Khổng Hi Nhan vừa ngồi xuống Cố Linh đi bên cạnh hỏi:

"Khổng tỷ, chỗ này có ai không?"

Khổng Hi Nhan cười lắc đầu:

"Không có."

Vị trí hạng nhất khá lớn, trang bị đầy đủ, giường và ghế sofa đều có, Viên Tu Tuấn và Sài Nhân ở phía trước các cô, nhìn không thấy bên này, Khổng Hi Nhan liếc mắt quan sát sắc mặt của Cố Linh, cô đưa tay cởi khăn lụa màu đen xuống đặt sang một bên, sau đó như không có việc gì nói:

"Quá mệt mỏi."

Cố Linh ngước mắt lên nhìn:

"Khổng tỷ, hay để em giúp chị..."

Cô còn chưa nói xong liền nhìn thấy vết hôn trên cổ Khổng Hi Nhan, ánh mắt trầm xuống.

Khổng Hi Nhan thản nhiên nói:

"Còn bay ba tiếng nữa, tôi ngủ trước, em cũng nghỉ ngơi nhiều nha."

Cố Linh nhìn chằm chằm vết hôn trên cổ cô, miễn cưỡng cười nói:

"Ừm, chị nghỉ ngơi đi."

Khổng Hi Nhan cụp mắt, xoay người lên giường.

Tác giả có điều muốn nói:

Trì Vãn Chiếu: Mở thêm tư thế mới, phu nhân có hài lòng không?

Khổng Hi Nhan cắn răng: Hài lòng! Rất hài lòng! Cực kỳ hài lòng!

Trì Vãn Chiếu: Hài lòng thì thêm một lần nữa nha!

Khổng Hi Nhan: ...

Bình Luận (0)
Comment