Bỉ Ngạn Chi Chủ ( Bản Dịch )

Chương 9 - Nguyền Rủa Di Vật .

Người đi con đường này đều bị cho là bàng môn tả đạo . Người tu hành được xưng là ngự linh sư , dù không phải chính thống nhưng ít ra cũng có thể tu luyện . Nắm giữ nguyền rủa di vật thì không chỉ phải nhận lấy nguyền rủa cả đời mà bất cứ lúc nào cũng có khả năng bị phản phệ , muốn hoàn toàn luyện hóa nguyền rủa di vật xóa tan nguyền rủa thì khó càng thêm khó . Quan trọng hơn nữa là ngự linh sư thì không cách nào trường sinh , lực lượng của họ không phải đến từ bản thân mà đến từ vật khác , mượn nhờ nguyền rủa di vật hấp thu thiên địa linh khí , liên tục bị nguyền rủa ảnh hưởng ăn mòn dần dần sinh mệnh bản nguyên đến khi đột phá thì thọ mệnh tăng lên vô cùng ít ỏi . Ngự linh sư tuy thọ mệnh ngắn ngủi nhưng lực lượng lại vô cùng cường đại , một kiện nguyền rủa di vật cường đại có thể khiến cho một người bình thường có được chiến lực khủng bố . Đỉnh cấp nguyền rủa di vật càng khiến cho người ta có thể một bước lên trời, hoành hành bá đạo . Nguyền rủa di vật nếu nằm trong tay tu sĩ thì cũng có thể sử dụng như một kiện thần binh , tuy nhiên khi sử dụng lại phải nhận nguyền rủa phản phệ chứ không đơn giản là muốn thì sử dụng .

Nguyền rủa di vật này một khi khôi phục lập tức có thể biến thành tà ma quỷ di . Thế gian rất nhiều chuyện quỷ dị xuất hiện cũng là do một nguyền rủa di vật nào đó khôi phục lại , xuất hiện trên thế gian . Nhất định phải cẩn thận ! " Lão bản nghiêm túc nói .

" Cái đèn đồng này gọi là gì ? Nó có năng lực gì ? Nó nguyền rủa như thế nào ? " Trang Bất Chu hít sâu một hơi chỉ vào một cây đèn bằng đồng .

" Cái này gọi là Hy Vọng Chi Đăng . Nó sẽ vì ngươi chỉ ra con đường hy vọng , phát ra hy vọng chi quang . Khi ngươi thụ thương ánh sáng của nó sẽ chữa trị cho ngươi , ngươi lạc đường nó sẽ vì ngươi chỉ hướng , ngươi tao ngộ tà ma ánh sáng hy vọng sẽ bao phủ lấy ngươi bảo vệ ngươi không bị tà ma xâm hại . Trong tuyệt vọng sáng tạo hy vọng , là Hoàng giai thất phẩm nguyền rủa di vật . " Lão bản chần chừ một chút rồi nói . " Một khi sử dụng nó thì lập tức bị nguyền rủa ảnh hưởng , mỗi lần sử dụng sẽ mất đi thần trí , trở nên ngu ngơ từ một canh giờ đến một ngày . "

Hít ..... .

Trang Bất Chu dù đã chuẩn bị sẵn tâm lý vẫn bị lời của lão bản khiến cho kinh hoảng . Một lần sử dụng sẽ bị mất đi tri giác tệ lắm là 1 canh giờ , nếu như xui xẻo bị nguyên một ngày thì sẽ nghiêm trọng đến đâu đây .

" Tấm da dê này thì là cái gì ? " Trang Bất Chu lại chỉ tiếp .

" Cái này gọi là Vi Văn Khế , Hoàng giai cửu phẩm nguyền rủa di vật . Chỉ cần viết khế ước lên đó thì không ai có thể vi phạm . Kẻ vi phậm lập tức gánh chịu trừng phạt , mất đi một phần thân thể hoặc mất đi một loại cảm xúc hay ngũ quan . Người sử dụng nó đương nhiên cũng bị nguyền rủa lãng quên một bộ phận ký ức trong đầu . Ký ức bị lãng quên gần như sẽ không thể hồi phục , sử dụng một lần thì quên đi một chuyện đến cuối cùng không còn gì để nhớ nữa thì biến thành ngớ ngẩn cũng chẳng có gì lạ . Tuy nhiên nếu có thể tiết chế sử dụng thì cũng có thể tiếp nhận được . " Lão bản cười ha hả nói .

" Văn Khế ? " Trang Bất Chu như ẩn ẩn có cảm giác tấm da dê này rất trọng yếu với mình . " Không biết nó giá bao nhiêu a ? "

" Nguyền rủa di vật mỗi một giai , một phẩm đều có giá quy định . Hoàng giai cửu phẩm thì ít nhất cũng cần phải có 1000 lượng bạch ngân , tương đương một viên Ngân Phù Tiền . Bát phẩm là mười Ngân Phù Tiền , mỗi một phẩm thì giá tăng lên gấp mười . Giá trị càng cao thì năng lực của nguyền rủa di vật càng mạnh , giá càng thấp thì tai họa nó mang đến càng nhỏ . Vả lại , giá trị của nguyền rủa di vật cũng còn tùy vào cách đánh giá của mỗi người khác nhau nữa , khó mà nói được . " Lão bản giải thích rồi nói tiếp . " Tấm da này khiến người ta mất đi ký ức , như vậy tai họa nó gây ra cũng không lớn không nhỏ , khế ước viết lên đó cũng coi là một loại ước thúc ..... giá cả của nó ít nhất phải là một Ngân Phù Tiền . "

" Một ngàn lượng bạch ngân thì ta thực sự không có , nhưng mà không biết vật này có thể đổi hay chăng ? " Vừa nói Trang Bất Chu vừa lấy ra một hộp Thanh Vân Trà .

Cờ rắc ....

Nam tử trung niên mở hộp ra nhìn thấy từng mảnh lá trà xanh đậm trong hộp , trong mắt hắn lóe lên từng vòng dị sắc .

" Bán linh trà ! Đồ tốt ! Đồ tốt ! Hộp trà này đương nhiên đổi được . " Lão bản cảm thán thốt lên .

" Thành giao ! " Trang Bất Chu dứt khoát nói .

" Tốt quá ! Vậy đổi ngay ! " Lão bản gật đầu mừng rỡ rồi đem tấm da dê kia đưa cho Trang Bất Chu .

" Ngươi nhớ kỹ , nguyền rủa di vật cần phải nhỏ máu để tế luyện . Sau khi trở thành túc chủ của nó thì người có thể sử dụng toàn bộ năng lực của nó , nhưng phải nhớ đừng quên nguyền rủa phản phệ . Nếu có thể thì hãy trở thành một tu sĩ chính thống , đừng đi con đường bàng môn tả đạo . Ngự Linh Sư có thể thu hoạch được năng lực cường đại nhất thời nhưng lại không cách nào trường sinh , họ ... chết quá sớm ! " Lão bản nhắc nhở .

" Đa tạ ! " Trang Bất Chu gật đầu .

" Còn nữa , ta có quyển thư tịch này tặng cho ngươi . Trà thật tốt đó nha , Thanh Vân Trà của Thanh Vân Thành thiên kim khó cầu ! " Lão bản nói đoạn ném cho Trang Bất Chu một cuốn sách .

Tu Chân Dị Văn Lục !

Đây là một thư tịch giới thiệu những điều cơ bản của tu hành chi đạo . Trong đó không ghi lại phương pháp tu hành cao thâm huyền ảo gì mà chỉ là một chút kiến thức cơ bản về tu hành giới . Có thể nói thư tịch này bao hàm toàn bộ những gì cần biết trong tu hành giới , người mới bước chân vào nhất định phải đọc qua để hiểu rõ , tránh tình trạng cái gì cũng không biết , cái gì cũng lạ lẫm . Đối với Trang Bất Chu thì cuốn thư tịch này đúng là nắng hạn gặp mưa rào , có thể bù đắp rất nhiều thiếu sót trong kiến thức của hắn về tu hành giới , hắn vô cùng mừng rỡ đa tạ không ngớt rồi lập tức rời đi .

" Thanh Vân Trà .... Trang Bất Chu .....Trang bổ đầu bình thường làm người không tệ , nếu có thể bước chân vào tu hành chi đạo chưa hẳn không phải là chuyện tốt . Thiên hạ này càng ngày càng loạn , quỷ dị liên tục xuất hiện , tu sĩ bàng môn tả đạo bị mất khống chế càng lúc càng nhiều . Hồng Lâu xuất hiện ở Thanh Vân Thành thật sự là phiền toái . Tam hải .... nghe nói cũng không quá lạc quan . Một thời gian nữa có lẽ ta cũng phải đi đến đó .... " Lão bản nhìn Trang Bất Chu rời đi nhỏ giọng thì thào .

.........

Trang Bất Chu rời khỏi Lục Liễu sơn trang , một đường thẳng tiến trở về Thanh Vân Thành . Vào phòng đóng cửa thả chó ... à không đóng cửa cài then cẩn thận rồi tháo mặt nạ xuống đem từng vật phẩm trên người bỏ xuống bàn .

Ba trăm lượng bạch ngân còn nguyên , bao nhiêu lá trà tồn trữ đều hết sạch . Khải Linh Phù , Vi Văn Khế , Tu Chân Dị Văn Lục ... ba bảo vật có được từ giao dịch hội bày ra trước mặt Trang Bất Chu . Hắn không nóng vội , cầm lấy Tu Chân Dị Văn Lục chậm rãi đọc .

" Tu hành chi đạo ... linh căn làm gốc ... luyện khí tu chân ..... "

" Tu chân luyện khí chia làm Tiên Thiên , Trúc Cơ , Địa Sát , Thiên Tinh , Tụ Phách , Ngưng HỒn , Chân Linh , Chứng Đạo , Hỗn Nguyên . "

" Tu chân chi đạo , tiên thiên luyện khí , khải linh khai khiếu ......... "

Trang Bất Chu như si như say lật từng trang , tâm thần chìm đắm hoàn toàn vào thư tịch . Bản thư tịch này quả thực là một bảo thư không thể thiếu khi bước chân vào con đường tu hành . Kiến thức cơ bản về tu hành giới không thiếu thứ gì , thậm chí còn có một bản công pháp luyện khí cơ sở nữa . Mặc dù đây là một bản công pháp thường thấy nhất trong tu hành giới nhưng lại được truyền thừa từ rất xa xưa . Nghe nói là từ thời viễn cổ lưu truyền xuống gọi là Tiên Thiên Luyện Khí Pháp . Bất kể là ai , mặc kệ là linh căn gì đều có thể tu luyện . Tu ra chân khí là một chuyện rất dễ dàng , chỉ cần có công pháp thích hợp là lập tức có thể thay đổi tiếp tục tu luyện không có chút tai họa ngầm nào . Đây có thể coi là một môn công pháp đại chúng nhất nhưng nghe nói rằng môn thượng cổ luyện khí thuật này nếu được ai đó có ngộ tính tuyệt hảo luyện đến viên mãn thì có thể dựa vào nó sáng tạo ra công pháp thuộc về mình . Đây là một môn công pháp có thể không ngừng tiến hóa , rất nhiều công pháp đỉnh cấp đều do nó biến hóa mà thành . Chỉ có điều là ngàn vạn tu sĩ thì cũng chưa chắc xuất hiện được một kẻ có ngộ tính và kiên nhẫn như vậy . Đại bộ phận tu sĩ đều biết điều này nhưng cũng không ai tập trung vào nó luyện đến viên mãn không tỳ vết , đơn giản là chẳng một tu sĩ nào muốn mình yếu đuối mãi cũng chỉ vì luyện khí cơ sở chưa viên mãn , ngay khi có công pháp thích hợp thì ai cũng lập tức chuyển tu để sớm ngày mạnh hơn .

Bình Luận (0)
Comment