Bát Long Quy Nguyên Truyện

Chương 467


Chính vì không có cáo gì trong tay, nên hắn mới bị Tiếu Nhất Hồng ép cho thảm thương đến như thế kia.

Về Chấn Nam Thành lần này, gặp đúng Trần Tuyết Tùng, nên hắn mới trấn lột được một chút ít.

Tạm thời cầm hơi qua ngày, không thì hắn cũng chỉ làm theo cách như ai, bán ra toàn bộ Đan Dược mà hắn trước đây luyện chế ra kiếm lấy chút đỉnh Hạ Phẩm Linh Thạch đến xài.

"Cốc...Cốc...CỐC..!"

"Là ai..?"

Trần Vân Thanh hơi nhíu mày, đêm đã về khuya rồi, bây giờ tất cả mọi người bên trong Trần Phủ là đang ở tại bên trong phòng của mình nghĩ ngơi, trông chờ vào ngày mai Tân Niên Hội Võ mới đúng, lúc này còn có người đến đây gõ cửa nhà của hắn là có chuyện gì đây?

Không lẽ là cái tên Trần Tuyết Tùng kia tà tâm bất tử không chịu rời khỏi nơi đây, muốn vào đây để làm phiền Dương Tư Tư nữa, nếu vậy tên này thật sự không có biết điều.

Vì nể mặt của y đưa cho mấy ngàn viên Hạ Phẩm Linh Thạch, hắn đã phá lệ cho tên này đi theo thời gian lâu như vậy, như y đã cố chấp, liền phải dạy tiếp cho y một bài học nữa mà thôi.

"Vân Thanh công tử..! Tôi là người của Kim Tiền công tử, xin được gặp mặt một lần..!"

Người bên ngoài lên tiếng nói, nghe ra giọng là người đàn ông, chỉ là cách một tấm cửa cùng khoảng cách cũng không ngắn, Trần Vân Thanh cũng không biết người này bao nhiêu tuổi.

"Trần Kim Tiền..?"

Trần Vân Thanh ngạc nhiên không ít, nghe Trần Tuyết Tùng nói, từ ngày hắn cùng Ngô Tiểu Diễm trở lại Trần Gia Trấn cũng là lúc Trần Kim Tiền biến mất tắm gần một tháng qua.

Không có người nào nhìn qua thân ảnh của Trần Kim Tiền, tên đó cũng chưa trở lại Trần Phủ một lần nào, bây giờ cho người đến nơi đây, tại đêm hôm khuya khoắt như thế này, cũng không phải biết tên Trần Kim Tiền kia muốn giở trò gì.

"Két...!"

"Nói đi..! Trần Kim Tiền muốn ông đến đây để làm cái gì..?"


Nghi hoặc thì cũng có nghi hoặc, nhưng người ta đã đêm hôm lặn lội đến đây truyền tin, Trần Vân Thanh hắn cũng không thể nào cự tuyệt người ta tại bên ngoài cho được, nói nữa, không chừng Trần Kim Tiền có chuyện gì quan trọng cần nói với hắn thì sao đây.

"Phong thư..!"

"Vân Thanh công tử! Không có sai, Kim Tiền công tử muốn tôi giao lại phong thư này cho ngài..!" Người đàn ông trung niên này cũng không dám giấu giếm cái gì, Trần Kim Tiền trước khi đi bàn giao với hắn như thế nào, hắn cũng chỉ y nguyên như thế đến làm mà thôi.

"Hắn..!"

"Ân..! Cao thủ..!"

Trần Vân Thanh hơi rùng mình một cái, hắn chính là muốn hỏi người trung niên này xem Trần Kim Tiền hiện tại đang ở nơi nào, nhưng khi ánh mắt từ phong thư di chuyển đến vị trí của người trung niên đưa thư kia, đã không còn thấy thân hình của đối phương ở nơi nào cả.

Không nói tu vi của đối phương lợi hại đến như thế nào, nội bộ thân pháp Yêu Kỹ này, đã bỏ xa Trần Vân Thanh hắn mấy con phố.

Nói không ngoa như đối phương muốn lấy mạng của hắn, đó là không cần tốn bao nhiêu sức lực, nó giống như là lấy đồ trong túi dễ dàng giống vậy, cũng may người này không phải là kẻ thù của mình, nếu như không, chỉ sợ hắn là đã chết lúc nào cũng không hay.

"Vân Thanh lão đại..! Bên kia gia tộc của ta có một chút chuyện, cần gấp sự có mặt của ta để giải quyết, trong thời gian ngắn sẽ không thể trở lại Nam Hoang Chi Địa nơi đây được, cũng không thể giúp đỡ cho anh được gì, mọi chuyện sau này anh phải tự mình bảo trọng. Còn nữa, Thổ Long Thần Ngọc bên trong có chứa tuyệt thế Yêu Quyết, Yêu Kỹ, như tham ngộ được một phần bên trong, thế gian này khí có người có thể làm đối thủ của anh, đây xem như là món quà tôi dành tặng cho anh, mong rằng sau này khi gặp lại, anh sẽ có thể làm một đại cường giả, người người kính nể, cứu vớt thương sinh..! Nhị đệ của anh, Trần Kim Tiền thân khải..!"

"Quả nhiên Thổ Long Thần Ngọc là do Trần Kim Tiền đưa cho mình..!" Đọc xong lá thư của Trần Kim Tiền viết sau, Trần Vân Thanh đem Thổ Long Thần Ngọc ra xem, tâm trạng hết sức là phức tạp.

Gần tháng trước Ngô Tiểu Diễm đưa cho hắn khối Thổ Long Thần Ngọc này, hắn trong lòng đã có một nghi vấn là chính Trần Kim Tiền mượn tay của Ngô Tiểu Diễm đưa nó cho hắn.

Nhưng đó cũng chỉ là suy đoán của hắn, còn sự thật như thế nào cũng rất khó biết được, đến hôm nay khi Trần Kim Tiền đưa bức thư này vào trong tay hắn, hắn mới khẳng định một trăm phần trăm là Trần Kim Tiền cố tình đưa bảo vật này cho hắn. Là muốn tặng cho hắn đây.

"Làm cường giả thì ta sẽ nhận, còn cứu vớt thương sinh, cái này ta không có giám hứa hẹn đâu.!"

Trần Vân Thanh cười nhạt, câu cuối cùng Trần Kim Tiền này hy vọng hắn sau khi học xong thần công bên trong Thổ Long Thần Ngọc này trở thành tuyệt thế cường giả rồi cứu vớt chúng sinh, nói thật là hắn sẽ không có đi làm cái chuyện vô nghĩa như thế này đâu.

Cái gì gọi là vô nghĩa.!


Vân Thanh Thiên Đế tại Thiên Giới kia chính là một tấm gương.

Cả một đời của ông ta luôn vì chúng sinh suy nghĩ, cứu vớt chúng sinh trong lúc dầu sôi lửa bỏng, nhưng mà kết quả nhận lại được cái gì?

Thân tử đạo tiêu...!

Bị chính những người mà mình muốn bảo vệ hại chết, ngay cả gặp người yêu lần cuối cũng không có làm được.

Có vết xe đổ như vậy, hắn là tránh xa còn không kịp, làm gì còn muốn đi vào con đường diệt vong cũ nữa kia chứ.

Có điều Trần Kim Tiền đã hào phóng đưa bảo vật quan trọng như Thổ Long Thần Ngọc này cho hắn, hắn cũng xem như đã nợ của Trần Kim Tiền một cái nhân tình lớn, ngày sau khi tu vi đại thành, nếu Trần Kim Tiền có khó khăn gì, vậy thì hắn sẽ ra tay giúp đỡ y một hai.

"Ân..! Màu xám Thần Long..?"

Như Trần Kim Tiền này đã đưa tặng cho hắn khối Thổ Long Thần Ngọc này, như vậy hiện tại nó cũng đã là vật sở hữu của hắn rồi, hắn cũng có thể an tâm dò xét bí mật bên trong, mà không cần phải kiên kỵ này nọ như trước đó nữa.

Khi đưa tinh thần lực vào bên trong, Trần Vân Thanh cảm nhận được một đầu Thần Long đang vùng vẫy theo một cái quy tắc nhất định theo một phương trình nào đó, như hắn tính không sai, bên trong những ảo diệu đó, chính là tuyệt thế thần công mà Trần Kim Tiền đã nhắc đến.

"Chết..! Dung Thiên Thần Ngọc năng lượng..!"

Trần Vân Thanh nhìn lại Dung Thiên Thần Ngọc đã dần chuyển sang màu xám, gương mặt của hắn cũng xám xịt không kém, chút ít năng lượng này là hắn để dành cho việc giúp mình khôi phục thêm một ít thương thế.

Hiện tại vì nghiên cứu tuyệt học bên trong Thổ Long Thần Ngọc, nó đã hao tổn quá nữa rồi, còn lại chút đỉnh này, đối với hắn không có ý nghĩa gì cả, biết trước như thế, hắn là đem toàn bộ tài nguyên trong người ra bán lấy Hạ Phẩm Linh Thạch dùng cho rồi.

"Nội Mạch thứ mười..! Giờ phải xem mày có thể phát huy được bao nhiêu công dụng..!"


Trần Vân Thanh đem tất cả mấy trăm viên Đan Dược cấp một cùng cấp hai mà trước đây tại Minh Châu Biệt Viện luyện chế ra, trừ để lại một phần cho Dương Tư Tư tu luyện sau, số còn lại hắn đem nuốt cả vào bụng.

Tu luyện giả nào nhìn thấy Trần Vân Thanh dùng một lúc vài trăm viên Đan Dược như thế này, chắc cũng líu lưỡi lo sợ, tránh thật thằng điên này càng xa càng tốt.



Đan Dược bên trong đều có ẩn tàng năng lượng khá lớn, dù cấp thấp Đan Dược cũng là như thế, ngay cả cường giả muốn dùng Đan Dược đến tu hành, mỗi lần cũng chỉ dám dùng một viên, chờ cho thân thể tiêu hóa được hết năng lượng của viên Đan Dược đó, tiếp theo sau mới có thể dùng tiếp viên Đan Dược thứ hai.

Như Trần Vân Thanh cách này tu luyện, chỉ sợ chưa tiêu hóa được năng lượng bên trong Đan Dược, đã bị bạo thể bỏ mình mất rồi.

"Phù..! Sao lại như vậy..! Đồ khốn kiếp..!" Trần Vân Thanh mở mắt ra, không khỏi cất tiếng mắng một câu.

Những tưởng sau khi đem một lượng lớn Đan Dược nuốt như thế, chí ít thương thế của mình cũng phải đỡ đến tám chín thành mới đúng, nhưng không, thương thế của hắn vẫn vậy, chỉ khá hơn khi chưa dùng Đan Dược đôi chút, truy cứu nguyên nhân, đây là do đường Nội Mạch thứ mười khốn kiếp kia đã nuốt đi toàn bộ năng lượng, nhưng chẳng có nhả ra giúp đỡ hắn tẹo nào cả, làm cho hắn một phen không công.

Thật sự hết sức là khốn kiếp mà, bây giờ trong lòng của hắn đã âm thầm hối hận lúc trước mình không nên chuyển qua tu luyện Tạo Hóa Dung Thiên Quyết.

Môn công pháp này quá tà môn, tốn quá mức nhiều tài nguyên mới có thể lên được một cảnh giới nhỏ, nếu để tài nguyên đó mà tu luyện công pháp khác, có khi giờ này hắn đã đột phá Yêu Sư rồi cũng nên.

"Muốn giải quyết biến số này...! Xem ra phải dùng đến mưu trú nhiều hơn..!"

Trần Vân Thanh kết thúc quá trình tu luyện, hắn đi ra bên ngoài sân nhỏ của biệt viện, nhìn về một cái phương hướng, không khỏi hiện lên một chút phức tạp.

...

Số mười lăm biệt viện.

"Phù..!"

"Yêu Sĩ bát trọng hậu kỳ, tiến cảnh cũng không có tệ lắm..!" Trần Hàn Xương thở ra một ngụm trọc khí, cảm nhận thực lực của mình bây giờ, không khỏi gật đầu một cái.

Chưa đến một tháng tăng lên một cái cảnh giới, đây vốn là rất không tệ rồi, bên kia Chủ Đại Lục, trừ những thiên kiêu đứng đầu thế giới ra, có tốc độ tu luyện như hắn đây cũng không có mấy ai.

Vạn tộc được chia vào từng tiểu thế giới, cầu sinh, lấy chủng tộc khác làm quân lương lên cấp, mỗi chủng tộc cần trong 100 ngày thông quan thế giới để đi lên thế giới cao hơn, sát phạt cùng tiến hóa cho đến khi đủ tư cách tranh đoạt thần cách, châm lửa thần hỏa, trở thành tân thần chi... mời đọc
Bình Luận (0)
Comment