Bát Long Quy Nguyên Truyện

Chương 230

Kế hoạch lần này diệt Mộ Táng là đã được hắn lên từ khi tên này cầm kiếm tràn đầy sát khí xông vào nơi đây muốn diệt hắn.

Trước thì hắn tỏ ra lo lắng sợ hãi làm cho đối phương có chút chủ qua, sau đưa tay ra phía sau chính là khắc ra Tố Ảnh Trận Văn trên những viên Hạ Phẩm Linh Thạch.

Chuyện sau đó chỉ cần đem nó quăng ra, xếp đúng phương vị, dùng tinh thần khởi động Trận Pháp, liền có thể được rồi.

Trần Vân Thanh hắn học lấy được Trận Pháp cùng cách bày trận, khác hoàn toàn với lại nơi này Nam Hoang Chi Địa những người kia bày trận, trừ những loại Trận Pháp đặt biện cần đến tài liệu đặt biệt như là Bát Phương Hổ Trận ra, không cần thiết phải rèn Trận Kỳ, sau đó khắc Trận Văn lên Trận Kỳ phiền toái như thế, đối với Trần Vân Thanh hắn, tài liệu nào cũng có thể khắc ra Trận Văn, làm ra Trận Pháp, Hạ Phẩm Linh Thạch cũng không có ngoại lệ.

Dùng những thứ như Linh Thạch này bày trận, hắn còn cảm thấy được uy năng còn cường đại hơn nhiều, vì bản thân của nó bên trong đã có chứa thiên địa linh khí, không cần hắn phải bỏ thêm Hạ Phẩm Linh Thạch đi vào để khởi động cho mất công.

"Ong..!".

"Vẫn còn thiếu một chút nữa mới có thể đột phá Yêu Sĩ tam trọng sơ kỳ!" Trần Vân Thanh mở mắt ra, trong ánh mắt không khỏi có chút thất vọng.

Hắn đem một thân tinh khí thần của một tên Yêu Sĩ ngũ trọng trung kỳ luyện hóa sạch sẽ, nghĩ năng lượng mà nó mang lại có thể trợ giúp hắn đột phá Yêu Sĩ tam trọng.

Nhưng không được, đệ tam đường Chân Mạch của hắn có một bình chướng rất lớn, dù hắn cố gắng công kích như thế nào, cũng là không thể nào phá tan nó được, hiện tại hắn, vẫn chỉ là Yêu Sĩ nhị trọng hậu kỳ đỉnh phong mà thôi.

"Nếu như không được, cũng không cần thiết cưỡng cầu!" Trần Vân Thanh đứng lên thoải mái kết thúc tu luyện.

Nhìn ra được hắn không có bao nhiêu thất vọng vì mình không thể nào đột phá được Yêu Sĩ tam trọng một dạng.

Đây là do Trần Vân Thanh hắn đã thông suốt khá nhiều, hắn nhớ mình chỉ vừa mới đột phá Yêu Sĩ nhị trọng cách đây có mấy ngày mà thôi, căn cơ của hắn còn chưa có được vững chắc, nhanh như vậy khó có thể đột phá tiếp.

Nếu như hắn thật sự quyết tâm đột phá, liền có thể dùng đến Hạ Phẩm Linh Thạch làm tài nguyên, chắc chắn là hắn có thể đột phá được.



Nhưng cưỡng ép đột phá, hắn cũng không biết mình có thể sẽ để lại hậu quả nghiêm trọng về sau hay là không, hắn không có danh sư chỉ điểm, nghe nói qua rất nhiều người vì muốn tốc thành tăng lên tu vi liền bất chấp thủ đoạn, sau này đại đa số đều là không có kết quả tốt.

Có mấy tấm gương đi trước của các bậc tiền bối, nên thôi, nếu lần này không được, hắn cũng không cần thiết quá cưỡng, chờ thêm một vài ngày nữa vậy.

Lần này đem Mộ Táng cắn nuốt, cũng không phải là không được lợi ích gì, tính ra thể phách của hắn là đã có phần mạnh hơn so với lại trước đây, quan trọng một điểm là Yêu Hồn của hắn sau khi đem Hoàng Giai lục phẩm Yêu Hồn của Mộ Táng cắn nuốt, nó đã hội tụ đủ điều kiện tấn thăng Hoàng Giai ngũ phẩm Yêu Hồn rồi.

Hiện tại Yêu Hồn của hắn, tại trong giới tu hành Chấn Nam Thành này không phải là thuộc hạng cao nhất, nhưng cũng không còn đội sổ như trước đây, xem như một niềm vui ngoài ý muốn đi.

"Gì cơ! Có bốn trăm viên Hạ Phẩm Linh Thạch! Đúng là quỷ nghèo mà!" Kiểm kê thu hoạch lần này từ Nhẫn Trữ Vật của Mộ Táng Trần Vân Thanh không khỏi mắng một câu.

Thứ mà hắn muốn có nhất hiện tại là Hạ Phẩm Linh Thạch, dĩ nhiên là phải đem nó kiểm tra trước, không như kỳ vọng của Trần Vân Thanh hắn, bên trong này tiền tài ngoài mấy chục ngàn cái đồng vàng chi phiếu ra, cũng chỉ có hơn bốn trăm viên Hạ Phẩm Linh Thạch một chút.

Bốn trăm viên Hạ Phẩm Linh Thạch, như Mộ Táng này cũng như Thiệu Dận Vân một dạng không khá giả gì, hắn còn là có thể hiểu được.

Nhưng đối phương đường đường là chủ một cửa hàng kinh doanh Yêu Kỹ các loại bảo vật tại Nam Hắc Thị thì nên phải khác, không những vậy, hắn dám cá tên họ Mộ này không ít lần đi giết người cướp của kiếm lấy tài nguyên cho mình dùng.

Một cái đại nhân vật như Mộ Táng, trong tay không có vượt qua nỗi năm trăm viên Hạ Phẩm Linh Thạch, cái này làm cho Trần Vân Thanh hắn thất vọng não nề không thôi.

Thật không biết tên này bao nhiêu năm qua làm cái gì? Tài sản tích lũy đang ở nơi đâu? Chắc giấu một nơi thật kỹ, dự định chết cũng ôm nó theo quá..

"Xoẹt..!"

"Lấy Giao Ảnh Kiếm Pháp làm căn cơ, lấy Bạt Vân Kiếm Pháp của Mộ Táng xây tiếp trụ cột, cùng với lại bảy quyển Nhị Giai Hạ Phẩm Yêu Kỹ tàn thiên, hy vọng có thể tạo ra cho Trần Vân Thanh ta một bộ Yêu Kỹ mới lợi hại hơn!"



Trần Vân Thanh đem một đám Yêu Kỹ bí tịch quăng vào bên trong Dung Thiên Thần Ngọc, ánh mắt không khỏi hiện lên một tia hi vọng quang mang.

Sau Hạ Phẩm Linh Thạch chính là Yêu Kỹ tồn tại bên trong Nhẫn Trữ Vật của tên này rồi, không thể không nói, họ Mộ này tuy Hạ Phẩm Linh Thạch có chút ít, nhưng Yêu Kỹ không ít chút nào, nhất là Nhất Giai Yêu Kỹ, những cái này Yêu Kỹ Trần Vân Thanh hắn hiện tại không có dùng đến, nhưng bán ra cũng có một số tiền kha khá.

Nhị Giai Yêu Kỹ của tên này thu thập cũng có một số, phần lớn là tàn thiên, chỉ có một bộ nguyên vẹn mà thôi, đó là bộ mà tên này đang chủ tu, Bạt Vân Kiếm Pháp, một môn Nhị Giai Trung Phẩm Yêu Kỹ khá lợi hại, có loại cao cấp như thế này công pháp làm chỗ dựa. Thêm vào một đám tàn thiên Nhị Giai Hạ Phẩm Yêu Kỹ cùng Giao Ảnh Kiếm Pháp của hắn, hắn rất trông mong Dung Thiên Thần Ngọc sẽ đưa ra cho hắn một môn cao giai Yêu Kỹ đến, tệ nhất cũng là Nhị Giai Trung Phẩm Yêu Kỹ hàng tinh phẩm cũng được.

Trần Vân Thanh hắn hiện tại Yêu Kỹ tu luyện đã đến bình cảnh, kèm theo tu vi ngày một cao, Giao Ảnh Kiếm Pháp bộ này Nhị Giai Hạ Phẩm Yêu Kỹ đã không còn phù hợp với lại hắn nữa rồi, cần phải có cao cấp hơn công pháp, nếu như không. Sau này gặp mấy người như Mộ Táng này, hắn cũng chỉ có thể bị động trả đòn, không may đối phương cẩn thận, hắn đây cũng chỉ có thể tử vong một con đường.

"Xẹt...Xẹt..!".

"Ân! Nhị Giai Trung Phẩm Yêu Kỹ Giao Long Kiếm Pháp! Vô hạn đạt đến Nhị Giai Thượng Phẩm Yêu Kỹ, tu luyện đến viên mãn có thể cùng Yêu Sĩ thất trọng sơ kỳ tranh phong!"

Dung Thiên Thần Ngọc cho ra Yêu Kỹ, đọc lấy trang đầu, Trần Vân Thanh không khỏi có chút thất vọng, bổn ý của hắn là muốn Nhị Giai Thượng Phẩm Yêu Kỹ kia, Nhi Giai Trung Phẩm dù sao cũng chỉ là Nhị Giai Trung Phẩm Yêu Kỹ, uy năng kém có chút xa so với lại Nhị Giai Thượng Phẩm Yêu Kỹ.

Mặc dù trong này có nói tu luyện đến cảnh giới viên mãn liền có thể cùng Yêu Sĩ thất trọng sơ kỳ so tài, nhưng cũng là sánh vai thôi, muốn thắng được Yêu Sĩ thất trọng sơ kỳ xem ra khó khăn lắm đây.

"Được cái đối với ta không mấy lạ lẫm!" Đem nó quăng đi vào bên trong Nhẫn Trữ Vật để tạm, Trận Văn cũng xem như có chút xíu hài lòng về Yêu Kỹ lần này Dung Thiên Thần Ngọc cho ra.

Giao Ảnh Kiếm Pháp cùng Giao Long Kiếm Pháp, khác nhau một chữ tên gọi, nhưng nhìn chung nó cũng là cùng một loại Giao cả.

Hắn đã tu hành qua Giao Ảnh Kiếm Pháp thời gian dài, nắm được tinh túy của nó, nghĩ đến Giao Long Kiếm Pháp này là bản nâng cấp của Giao Ảnh Kiếm Pháp, sẽ không có quá lớn biến đổi, chỉ cần Trần Vân Thanh hắn chuyên tâm tu hành.

Không mất bao lâu thời gian, hắn lại sẽ đem nó tu luyện đến viên mãn cảnh giới mà thôi, đến khi đó, Yêu Sĩ lục trọng cùng Yêu Sĩ lục trọng trở xuống bên dưới, Trần Vân Thanh hắn không cần phải kiên kỵ nữa rồi.



"Chật..! Quên hỏi Mộ Táng! Nhờ vào đâu mà y biết được quyển Trận Pháp này rất có giá trị!" Nắm lại đồ vật Bát Phương Hổ Trận trong tay, Trần Vân Thanh không khỏi có một chút tiếc nuối.

Hắn nhớ lại không lâu trước đây Mộ Táng còn gà mơ không có phân biệt nỗi đâu là Trận Pháp thật, đâu là Trận Pháp giả, nhưng chỉ qua một hai canh giờ, tên này đến tìm hắn quyết tâm muốn đoạt lại Trận Pháp, điều này chứng tỏ y đã quá rõ giá trị của nó.

Vấn đề tại đây là trong thời gian hai canh giờ kia đã xảy ra chuyện gì, làm sao lại làm cho một người ngoại đạo như Mộ Táng này hiểu được huyền cơ của quyển Trận Pháp, bên trong Nhẫn Trữ Vật của y hắn đã kiểm tra qua, không có một loại thư tịch nào nhắc đến Trận Pháp hai chữ a.


Chuyện này thật là khó hiểu, không biết mình có nên trở lại một lần nữa để điều tra xem là sau khi hắn rời đi Mộ Táng là gặp phải chuyện gì khiến y thông suốt không ta! Trần Vân Thanh có chút ve cằm suy nghĩ.

....

"Mua hàng đi..Mua hàng đi! Khách quan, đây là Đàm La Hoa, rất có lợi cho việc tỉnh tâm tu hành!"

"Vị sư huynh này, nơi đây của tôi có một đầu Nhị Giai Hồng Nhục Trư, mua nó về dùng bảo đảm thực lực sẽ tăng lên không ít, chỉ cần một viên Hạ Phẩm Linh Thạch mà thôi!"

"Vị sư đệ này! Cậu đừng có nhìn thanh kiếm này củ kỹ, nhưng nó lại là Nhị Giai Thượng Phẩm Yêu Binh cách đây mấy trăm năm về trước Nguyễn tướng quân từng dùng a!"

Đường phố tại khu vực phía Nam thành thị Chấn Nam Thành, vẫn khốn là đông người qua lại mua bán như thế này, chỉ cần bước chân ra khỏi cửa, đập vào mắt mọi người sẽ là muôn vàn tiểu thương đang mua bán giao dịch.

Khung cảnh sầm uất thế này là điều mà phía Bắc Chấn Nam Thành thành hay phía Đông Chấn Nam Thành không thể nào sánh kịp, cũng là nhờ như thế, Trần Phủ nắm khối địa bàn này trong tay, mới có thể là anh cả của Chấn Nam Thành trong suốt mấy trăm năm qua.

Vạn tộc được chia vào từng tiểu thế giới, cầu sinh, lấy chủng tộc khác làm quân lương lên cấp, mỗi chủng tộc cần trong 100 ngày thông quan thế giới để đi lên thế giới cao hơn, sát phạt cùng tiến hóa cho đến khi đủ tư cách tranh đoạt thần cách, châm lửa thần hỏa, trở thành tân thần chi... mời đọc
Bình Luận (0)
Comment