Bát Long Quy Nguyên Truyện

Chương 222

"Đường đường là một trang nam nhi, bị một chút xíu đau khổ như vậy cũng kêu la, không biết sau này anh có thể làm được gì!"

Bôi lên ít thuốc tan máu bầm trên đôi mắt mèo cùng gương mặt sưng như đầu heo của Trần Vân Thanh lần cuối, nghe hắn kêu la, Nghiêm Linh Nhi thầm hừ lạnh một cái lên tiếng.

"Một chút xíu? Em có nói nhầm hay không?" Trần Vân Thanh rất là im lặng.

Trong kia La Lâm Thương Hội, cô gái nhỏ này ra tay với lại hắn cực độ tàn nhẫn, hắn vốn là Thần Y, người hắn tổn thương như thế nào đương nhiên là hắn hiểu rõ hơn bất kỳ người nào.

Hắn dám cược, hiện tại như Nghiêm Linh Nhi này lấy gương ra cho hắn xem, hình ảnh trông gương sẽ là một cái đầu sưng vều còn hơn bị ong đốt, đôi mắt của hắn bầm tím rất là lợi hại hơn mắt mèo nữa là đằng khác, bây giờ chớp mắt một cái thôi hắn cũng là đau nhức lợi hại.

Thương thế nặng như vậy, mà cái này Nghiêm Linh Nhi chỉ bảo là bị thương có chút xíu. Nói như Nghiêm Linh Nhi, khi hai mắt của hắn bị mù, xương cốt bị đánh gãy hoàn toàn, cô ta mới tính là bị thương nặng quá.

"Khục...Khục..!"

"Vân Thanh đại ca! Cái này cho anh, xem như là bù đắp lại chút tổn thương mà lúc nãy em làm ra đi!"

Nghiêm Linh Nhi nhìn Trần Vân Thanh hiện tại như một cái đầu heo không khác, nàng trong lòng là nhịn cười rất là khổ sở.

Nhưng nàng sẽ không có đi xin lỗi tên khốn này làm gì, ai bảo y cứ nhìn chằm chằm vào Lại Tinh Tinh, còn đem nhũ phong của nàng đi ra so sánh nữa, bị ăn đòn như thế hoàn toàn là xứng đáng.

Hơn nữa nha, vì trận đòn kia mà tên này có thêm mấy ngàn viên Hạ Phẩm Linh Thạch, như thế là quá lợi cho y rồi, phải biết bên ngoài kia những cái tu luyện giả cấp thấp, sẵn sàng làm bao cát cho những thiếu gia tiểu thư trong những gia tộc quyền quý, thứ mà sau khi xong chuyện bọn họ nhận lại được, cũng chỉ là một hai viên Hạ Phẩm Linh Thạch mà thôi.

Tên khốn Trần Vân Thanh này chỉ là bị một vết thương nhẹ, liền có đến vài ngàn viên Hạ Phẩm Linh Thạch, truyền ra sẽ bị người ta hâm mộ chết đi được.


Y hiện tại không biết, còn lên giọng làm cao, cái này gọi là được tiện nghi còn bày đặt khoe mẽ a.

"Hừ! Có thể tính như vậy được sao?"

Nhận lấy Nhẫn Trữ Vật, không cần kiểm tra Trần Vân Thanh cũng biết bên trong có rất là nhiều Hạ Phẩm Linh Thạch.

Với cái tính cách của Nghiêm Linh Nhi này, chỉ sợ cô ta ngay cả một viên Hạ Phẩm Linh Thạch bên trong cũng sẽ không có lấy đi, toàn bộ đều là giao lại cho Trần Vân Thanh hắn.

Hắn cũng là biết đến, bây giờ đưa ra đề nghị muốn phân chia hay nhường lại cho Nghiêm Linh Nhi này mấy phần, thế nào cũng sẽ là bị cô ta cho ăn thêm trận đòn nữa, còn nói lời tuyệt giao với lại hắn cũng nên.

Vậy thôi, chuyện này hắn không có đề cập đến nữa, trong lòng hắn tự nhận biết là được rồi, sau này có cơ hội liền bồi đáp lại cho cô ta sau, thú thật hiện tại hắn cũng thật sự cần dùng đến số Hạ Phẩm Linh Thạch này.

"Linh Nhi! Nói cho anh biết, có phải là em biết trước thế nào Lại Tinh Tinh kia cũng sẽ đáp ứng cái giá cả kia hay không?" Trần Vân Thanh nhận lấy Hạ Phẩm Linh Thạch xong, như nhớ đến chuyện gì, hắn quay lại nhìn Nghiêm Linh Nhi, mỉm cười hỏi.

Cô gái này đóng kịch rất là khéo, diễn một tuồng kịch đánh hắn xong dành quyền đàm phán nâng giá của Hắc U Quả từ trong tay của hắn.

Trong hoàn cảnh kia, Nghiêm Linh Nhi là biết được Trần Vân Thanh hắn sẽ chẳng bao giờ dám nói chữ không.

Mọi chuyện đúng như tính toán của Nghiêm Linh Nhi, nhưng mà Nghiêm Linh Nhi lại không biết, nếu dựa vào diễn xuất, hắn là có thể bỏ xa Nghiêm Linh Nhi mấy cái con phố.

Thời còn tại Địa Cầu, vì hoàn thành nhiệm vụ do Quân Tổ giao, có kiểu nhân vật nào mà hắn chưa từng vào vai kia chứ, nên chỉ cần nhìn qua một chút, hắn liền là nhận ra ngay.

Nhận ra thì nhận ra, nhưng hắn cũng không có đi phá vỡ, cô gái này rõ ràng là muốn giúp đỡ hắn kiếm thêm Hạ Phẩm Linh Thạch, hắn phá hủy để làm gì, làm vậy không phải là tự tay đem mấy ngàn Hạ Phẩm Linh Thạch quăng xuống biển hay là sao?



Bị đánh một trận, cũng xem như cho Nghiêm Linh Nhi phát tiết một chút bực bội trong người vậy.

"Không có sai! Là em biết trước Lại Tinh Tinh sẽ đáp ứng cái giá này...!" Nghiêm Linh Nhi cũng không có phủ nhận lời nói vừa rồi của Trần Vân Thanh.

Mấy hôm trước nàng cùng Tử Thiên Sư đi đến Hắc Thạch Sơn để lấy U Hồn Thảo về điều chế Đan Dược chống lại Thiên Sinh Khuyết Hồn chứng, nàng liền là có nghe một cái tên Yêu Sư cường giả là Hồ Phỉ bí mật căn dặn tên Bàng Du Tâm gì đó lần này đi đến Chấn Nam Thành không chỉ điều tra vụ án Tiếu Khánh Ly, mà còn là đến La Lâm Thương Hội đặt hàng một số lượng lớn Hắc U Quả.

Nghe đâu Chấn Nam Đạo vừa mới mua được bí phương Hắc Yên Vụ, đang cần gấp loại độc quả này để chế tạo ra Hắc Yên Vụ số lượng lớn thực hiện cái kế hoạch trọng đại gì đó.

Giá cả cao bao nhiêu bọn chúng cũng chiệu chi.

Vốn chuyện này nàng cũng sẽ không để trong lòng, nhưng Trần Vân Thanh lại trùng hợp đem ra Hắc U Quả, còn có số lượng lớn như thế này, làm cho nàng chú ý đến, cũng nhớ đến chuyện này. Nhất là Lại Tinh Tinh lại đưa ra giá tiền cao gấp đôi để mua, nàng là biết, cơ hội gõ trúc giang của mình đã đến, nên mới cướp lời của Trần Vân Thanh để làm cái này giao dịch mà thôi.

"Chấn Nam Đạo cần chế nhiều như vậy Hắc Yên Vụ để mà làm cái gì ta?" Trần Vân Thanh lâm vào trầm tư.

Nghiêm Linh Nhi nói Người của Chấn Nam Đạo mua số lượng lớn để chế tạo Hắc Yên Vụ, loại khói hương kia hắn đã từng sử dụng để chạy thoát khỏi tay của Trần Tiên Phượng, công dụng rất là không có tệ.

Nhưng loại này Hắc Yên Vụ cũng có rất là nhiều yếu điểm, như chỉ sử dụng với người không hiểu về nó thì có thể bách phát bách trúng, nếu dùng cho người hiểu biết như là Trần Tiên Phượng một loại, lại là không có ăn thua, đối phương chỉ cần phong bế hô hấp, tránh xa khu vực kia là được rồi, Hắc Yên Vụ có lợi hại cách mấy cũng không có uy năng khủng bố như các loại độc dược khác được.

Cũng không có hiểu, đám người này tính toán gì khi chế tạo nhiều như vậy Hắc Yên Vụ, theo hắn nghĩ với tác phong làm việc độc ác của đám người kia, lần này cũng không có chuyện gì tốt đẹp đâu.

"Cái này cho anh!"


Nghiêm Linh Nhi cũng không có quan tâm đến Chấn Nam Đạo hay Chấn Bắc Đạo cái gì, nàng tiếp tục đưa cho Trần Vân Thanh một chiếc thẻ bài đen nhạt.

"Em không đi cùng anh đến tham dự đấu giá hội nửa tháng sau hay sao?" Cầm tấm màu đen thẻ bài trong tay, Trần Vân Thanh hơi có chút kinh ngạc hỏi.

Thẻ bài này là do Lại Tinh Tinh trước khi bọn họ rời đi đưa cho, nói nó là vé vào cửa của La Lâm Thương Hội đấu giá hội cuối năm, mời hai người bọn họ có thời gian có thể đến tham gia, được vinh dự như thế này, như Lại Tinh Tinh nói, đó là vì hai người bọn họ có mua bán tại La Lâm Thương Hội hạn ngạch trên một ngàn viên Hạ Phẩm Linh Thạch.

Cũng theo Lại Tinh Tinh quảng cáo, mỗi năm một lần La Lâm Thương Hội Chấn Nam Thành tổ chức đấu giá, liền sẽ xuất hiện rất nhiều kỳ trân dị bảo, cũng như những thứ mà Yêu Giả đến Yêu Sĩ chi cảnh cần có tu hành.

Đây có thể nói là một đại thịnh hội của tu luyện giả nơi đây Chấn Nam Thành vào dịp cuối năm, rất nhiều người muốn tham gia nhưng lại không có cơ hội.

Trần Vân Thanh trước đây cũng là rất ao ước đến nơi đó một lần, nhưng đến khi chết y vẫn không có cơ hội. Đối với Trần Vân Thanh hắn hiện tại, thịnh hội của La Lâm Thương Hội cũng có ý nghĩa rất lớn với lại hắn, hắn quyết định nửa tháng sau mình liền sẽ đến nơi đó mua sắm một phen, đồng thời hắn cũng là muốn đưa Nghiêm Linh Nhi đi luôn, một cái thẻ bài như thế này là có thể mời thêm hai người nữa.

Nhưng giờ đây Nghiêm Linh Nhi lại trao nó lại cho hắn, không biết cô ta là để cho hắn giữ hộ đến khi đó cùng hắn đi, hay là không có tham dự lần này đấu giá hội cùng hắn đây.

"Vân Thanh đại ca! Nửa tháng sau em là đã có việc rồi, chỉ sợ không có cùng anh đi được!" Nghiêm Linh Nhi lắc đầu, nhắc đến chuyện này, không hiểu sao Trần Vân Thanh lại phát hiện trong mắt của Nghiêm Linh Nhi có vẻ đượm buồn.

"Linh Nhi! Đã đến Nghiêm Gia Thư Các rồi!" Trần Vân Thanh biết Nghiêm Linh Nhi không có được vui.

Hắn cũng không muốn đi sau vào hỏi những chuyện này làm cái gì. Thay vào đó, hắn là muốn nói chuyện gì vui vẻ làm Nghiêm Linh Nhi cười lên.

Vạn tộc được chia vào từng tiểu thế giới, cầu sinh, lấy chủng tộc khác làm quân lương lên cấp, mỗi chủng tộc cần trong 100 ngày thông quan thế giới để đi lên thế giới cao hơn, sát phạt cùng tiến hóa cho đến khi đủ tư cách tranh đoạt thần cách, châm lửa thần hỏa, trở thành tân thần chi... mời đọc
Bình Luận (0)
Comment