Bát Long Quy Nguyên Truyện

Chương 214

"Tiền bối! Sao lại như vậy?"

Nghiêm Linh Nhi nhận ngọc bội, nàng còn chưa nhìn rõ khối màu xanh ngọc bội thuộc về mình xanh đỏ trắng đen ra làm sao.

Nó liền biến mất tăm mất tích, trong tay của nàng chỉ còn lại một mảnh ngọc bội màu đỏ mà thôi. Chuyện kỳ lạ thế này, nàng liền là lần đầu tiên nhìn thấy a.

"Biến mất là đúng rồi! Nó hiện tại đang ở sâu trong linh hồn của cô, cô sẽ không có nhìn thấy nó đâu!" Ô bà bà nhàn nhạt lên tiếng, bà ta hiện tại không có nhìn lấy Nghiêm Linh Nhi một lần, đủ chứng minh bà ta vẫn còn khá là tiếc nuối hai miếng ngọc bội vừa đưa ra.

"Như vậy còn miếng ngọc bội này..!".

Bà lão này đưa cho mình hai khối Ngọc Bội, một cái thì vô duyên vô cớ biến mất, còn lại duy nhất một cái, liệu nó có theo chân khối trước chạy đi hay là không? Nếu nó mà bay mất nữa, như vậy mình liền thảm rồi.


"Không phải ta đã nói với lại cô, sau này gặp người có duyên, liền đưa cho người đó là được rồi hay sao?"

Ô bà bà ôm ngực, gương mặt hơi là trắng xám, bà ta cắt đức lời nói của Nghiêm Linh Nhi, hung tợn lên tiếng.

Nha đầu chết tiệt này, rõ ràng nàng đã nói với lại cô ta, chỉ cần sau này gặp được người hữu duyên liền đưa cho người đó là được rồi.

Hỏi..hỏi gì mà hỏi lắm thế, bộ cô ta không có nhìn thấy nàng đang là bị thương thảm trọng hay là sao đây.

Trước còn nhìn thấy nha đầu này đáng yêu cùng thông minh, giờ đây nàng nhìn lại, chỉ là thấy đáng ghét cùng ngu ngốc.

"Vâng..! Tiền bối! Vãn bối đã rõ!"

Nhìn thấy gương mặt hung tợn của Ô bà bà này, Nghiêm Linh Nhi toàn thân là lạnh tóc gáy, chạy nhanh lại trốn sau lưng của Trần Vân Thanh, không có dám ló mặt ra.

Mụ già điên này tâm tính thật là thất thường, lú vui lúc buồn không ai biết đường đâu mà lần.

Bổ Hồn Ngọc liên quan đến sinh tử của nàng, hỏi kỹ một chút thì có làm sao đâu kia chứ, cần gì phải hung ba ba với nàng như thế, nên biết mụ già này giúp đỡ nàng là do Trần Vân Thanh chịu đáp ứng điều kiện mới làm như thế đó nha.


Lấy sự an nguy của Trần Vân Thanh ra đánh đổi, nàng đương nhiên là phải muốn hiểu rõ nhiều hơn rồi, Không thể nào để cho Trần Vân Thanh mạo hiểm vô ích được.

Nhưng thôi, người tại dưới mái hiên, không thể không cúi đầu, chờ sau này nàng chữa khỏi Thiên Sinh Khuyết Hồn chứng, tu luyện thành công, tìm mụ già này tính sổ cũng là không có muộn.

"Tiền bối! Không biết bà là muốn vãn bối trợ giúp bà làm chuyện gì?"

Chuyện về Nghiêm Linh Nhi hiện tại đã tạm ổn, Trần Vân Thanh biết bà lão này là cao nhân, sẽ không có gạt hai tiểu bối bọn họ về chuyện Thiên Sinh Khuyết Hồn này đâu, dư lại, giờ là lúc mà hắn phải thực hiện lời hứa của mình rồi.

Nghe đến nơi đây, Nghiêm Linh Nhi tâm như là muốn trào ra cuống họng, nàng thật sự là rất lo lắng, như bà lão này muốn Trần Vân Thanh lên trời hái sao cho bà ta hay xuống đất nhảy vào đại hỏa diệm thì như thế nào đây?

Cầu mong trời đất bà già điên này không có đưa ra điều kiện quá khó khăn mới tốt.

"Cậu hiện tại còn chưa có đủ thực lực để làm chuyện này!"

Quan sát Trần Vân Thanh, Ô bà bà từ hy vọng quang mang tràn đầy sinh khí liền là chuyển qua thất vọng thần sắc, hai thái cực biến đổi trong tích tắc, làm người ta không biết thế nào mà lần.

"Vậy...Khi nào vãn bối mới có thể giúp đỡ cho bà?" Trần Vân Thanh hơi ngẩn người một chút, đối phương là đang chê bai thực lực của hắn quá mức kém cỏi đâu mà.

Ngẫm nghĩ một chút, hắn cũng liền trở lại bình thường.

Người ta là thế ngoại cao nhân, phất tay một cái liền có thể đem cả triệu tên Yêu Sĩ cảnh giới như Trần Vân Thanh hắn diệt đi, bà ta không đặt chút thực lực của hắn tại trong mắt cũng là chuyện đương nhiên.

Hắn cũng là hiểu, việc mà tôn đại năng như Ô bà bà này muốn hắn làm, phải là cực kỳ trọng đại cùng gian nan, cần phải có thực lực thông thiên mới có thể hoàn thành được, hắn là muốn biết, định hướng thực lực mà Ô bà bà này đưa ra cho hắn là tại hạn mức rồi.

"Thực lực sao..? Chờ cậu có đủ thực lực đứng trên đỉnh của cái thế giới nơi này thì ta sẽ nói cho cậu biết!"

Ô bà bà đưa ánh mắt nhìn lên bầu trời không một gợn mây, nhàn nhạt trả lời Trần Vân Thanh.

"Được! Vãn bối nhất định có thể đứng trên đỉnh của thế giới này!" Trần Vân Thanh rất là sảng khoái lên tiếng hồi đáp.


Nam Hoang Chi Địa thế giới nơi đây, thực lực cao nhất là Yêu Vương cửu trọng cường giả, cảnh giới này hiện tại cách hắn có chút xa, nhưng hắn tin tưởng, chỉ cần cho hắn thêm một ít thời gian, hắn nhất định có thể làm được, thậm chí mục tiêu của hắn là Yêu Hoàng cường giả, cái cảnh giới mà bốn ngàn năm trước Lạc Hoàng Đại Đế từng đạt được kia kìa.

Hắn đạt đến cảnh giới như thế, trên đời này không có gì có thể làm khó hắn, bà lão này đến tìm hắn, bắt hắn đi làm chuyện gì, hắn cũng chẳng có ngán đâu.

'Tiêu rồi!' Không có lạc quan như Trần Vân Thanh, sau khi nghe bà lão này đưa ra yêu cầu đủ đạt đến mới có thể nói ra nhiệm vụ, Nghiêm Linh Nhi trong lòng âm thầm kêu khổ.

Nàng đến từ tầng thứ cao hơn, nên ánh mắt cũng như hiểu biết là vượt qua Trần Vân Thanh tên thổ dân này rất nhiều.

Nàng là biết đến, thực lực đứng đầu thế giới mà mụ già này nói, không phải là đạt đến Yêu Vương hay Yêu Hoàng của mấy tên thổ dân nơi này vẫn luôn tôn thờ như thần tiên sống.

Mà đó là Yêu Thánh Cực Hạn Chi Cảnh, cảnh giới mà từ sau thời Viễn Cổ đến nay rất ít người có thể đạt đến.

Dù được thiên hạ tôn xưng là Yêu Thần thế giới đệ nhất cường giả hiện tại vị Huyết Mẫu Đơn kia, tạm thời cũng chỉ mò mẫm đến đó mà thôi.

Bà lão này muốn Trần Vân Thanh phải có thực lực Yêu Thánh Cực Hạn cảnh giới thì mới nói ra nhiệm vụ, như vậy không cần nghĩ nhiệm vụ này cực độ khó khăn, không phải bất kỳ ai tại thế gian này cũng có thể làm được.

'Như vậy cũng không phải là chuyện xấu!' Ngẫm nghĩ lại một chút, Nghiêm Linh Nhi trên môi không khỏi nở một cái nụ cười.

Mụ già này muốn Trần Vân Thanh phải đạt được Yêu Thánh Cực Cảnh mới nói ra điều kiện, nhưng mà chỉ cần Trần Vân Thanh không có đạt được Yêu Thánh Cực Cảnh, như vậy bà ta sẽ không có tìm Trần Vân Thanh nữa, cũng như vậy y có thể an toàn được rồi.

Khả năng này theo nàng nghĩ là rất cao.

Cực Cảnh!Cực Cảnh!

Hàng chục triệu năm qua hiếm có người nào đạt đến, nàng cũng không tin tưởng Trần Vân Thanh có thể làm được.

Mà một khi Trần Vân Thanh không đạt đến Yêu Thánh Cực Cảnh, lời hứa của hai người xem như không còn giá trị gì cả.

"Nha đầu! Cô không có lòng tin với lại Vân Thanh đại ca của mình như vậy hay sao?" Như nhìn thấu suy nghĩ của Nghiêm Linh Nhi, Ô bà bà ý vị thâm trường lên tiếng hỏi.


"Không phải..! Không phải..!" Nghiêm Linh Nhi lắc đầu thật mạnh phủ nhận nói.

Lão bà này thật sự là quá mức đáng sợ, ngay cả trong lòng mình nghĩ gì mụ ta cũng có thể đoán được.

Loại người như thế này, sau này không cần gặp lại thì mới tốt, nếu như không sẽ luôn lo lắng bất an không chịu đựng nỗi.

"Không phải là tốt, cô phải nên có lòng tin vào Trần Vân Thanh mới được!" Ô bà bà gật đầu.

Người mà Ô bà bà nàng chọn trúng, là nhân trung chi long, hàng triệu tỷ người mới có một, như vậy sao có thể không đột phá được một cái Yêu Thánh Cực Cảnh kia cho được.

"Tiền bối! Như không còn chuyện gì nữa, chúng tôi hai người xin được phép cáo từ!"

Cũng như Nghiêm Linh Nhi, Trần Vân Thanh đối với lại Ô bà bà này cũng không có quá nhiều thiện cảm, dù đối phương đã giúp cho hắn dạy dỗ cái tên Cẩu Sư kia một lần, hắn vẫn là nên tránh xa bà ta ra thì càng tốt.

Còn sau này Chuyện bà ta cần hắn làm, chờ hắn đột phá Yêu Vương, khi đó bà ta đến tìm cũng không muộn, hắn không có tin, với bản lĩnh của bà lão này, lại không thể nào tìm ra được hắn.

Với lại bên kia Chấn Nam Thành, hắn thật sự có rất là nhiều chuyện còn chưa có giải quyết.

"Cậu thanh niên! Không có vội, ta còn có chuyện muốn nói với cậu!"

"Xin tiền bối chỉ dạy!"

Như bà lão này còn chưa muốn cho hắn đi, hắn cũng không dám tự tiện rời khỏi, cũng không biết bà ta là muốn hân làm chuyện gì nữa đây.

"Cậu thanh niên! Vừa rồi ta có nhìn qua tướng mạo của ngươi, ta phát hiện cậu là một người trời sinh mị cốt! Có số đào hoa rất là lớn. Như ta tính không sai, sau này sẽ có rất nhiều người con gái theo cậu!"

"Tiền bối! Bà có tính nhầm không? Trời sinh mị cốt vốn là ám chỉ nữ nhân mà!" Nghiêm Linh Nhi lập tức lên tiếng phản đối.

Vạn tộc được chia vào từng tiểu thế giới, cầu sinh, lấy chủng tộc khác làm quân lương lên cấp, mỗi chủng tộc cần trong 100 ngày thông quan thế giới để đi lên thế giới cao hơn, sát phạt cùng tiến hóa cho đến khi đủ tư cách tranh đoạt thần cách, châm lửa thần hỏa, trở thành tân thần chi... mời đọc
Bình Luận (0)
Comment