Bất Hủ Thần Vương

Chương 259

Đông Hoàng châu Lục Đại môn phái, theo thứ tự là Thiên Các, Bảo Thạch Tông, Tinh Nguyệt Cốc, Thủy Vân Tông, Truy Nhật Kiếm Minh cùng với Thất Tinh Đạo Tràng.

Luận thực lực, Lục Đại tông môn không có chênh lệch bao nhiêu, Thiên Các không coi là đệ nhất, bài danh cũng sẽ không đếm ngược.

Nhưng luận trình độ Đan sư, Thiên Các không thể nghi ngờ là đội sổ. Chuyện này đã được chứng minh qua rất nhiều lần Đan sư đại hội trước.

Cho nên, Đan sư đại hội lần này do Thiên Các tổ chức, cũng là giám khảo chính. Hơn nữa còn ra nghiêm lệnh cho Bách Thảo Đường, nhất định phải xuất hết toàn lực, không thể tiếp tục đội sổ.

Ít ra cũng phải bài danh từ thứ bốn trở đi?

Tệ nhất cũng phải đứng thứ năm? Ở ngay địa bàn của mình mà đội sổ, truyền ra ngoài cũng mất mặt không thôi?

Đan sư dự thi của Lục Đại môn phái, toàn bộ đã vào Thánh Điện Bách Thảo Đường. Chỉ chờ giờ hoàng đạo đến là chính thức khai mạc.

Trường thi đấu là một tòa đại điện cực lớn. Chia ra sáu khu vực, mỗi một khu vực đều có trận pháp ngăn cách.

Nếu Thiên Các là chủ nhà của Đan sư đại hội lần này, Bách Thảo Đường toàn quyền phụ trách. Như vậy tam đại cự đầu của Bách Thảo Đường, tự nhiên sẽ không thể vắng mặt.

Tam đại Lão Tổ của Bách Thảo Đường, theo thứ tự là Ngụy Phong Lão Tổ, Sở Vân Lão Tổ cùng Tần Xuyên Lão Tổ.

Trong đó, Phong Lão Tổ chính là Lão Tổ đứng đầu Bách Thảo Đường.

Mà Tần Xuyên Lão Tổ, là Lão Tổ trẻ nhất, bài danh thứ ba, cũng là vị Lão Tổ mà Minh Hoa Đà dựa vào.

Đã có đệ nhất Lão Tổ ở đây, hai vị Lão Tổ khác tự nhiên không thể lấn lướt nổi bật. Phân biệt đứng ở hai bên Phong Lão Tổ, mỉm cười hòa nhã.

Thanh âm của Phong Lão Tổ sang sảng, mở miệng nói:

- Chư vị, mười năm nháy mắt đã qua, Đan sư đại hội lần trước, cảm giác như chuyện mới ngày hôm qua, không nghĩ đến, lại một lần Đan sư đại hội nữa đã đến. Lần này Thiên Các ta có thể làm chủ nhà, là thập phần vinh quang cùng may mắn. Hi vọng chư vị đạo hữu vượt qua ba tháng ở Bách Thảo Đường, đều có thể lấy được thành tích lý tưởng.

Này hoàn toàn là lời nói suông, lời khách sáo. Những Đan sư phía dưới đều âm thầm bật cười. Mới nhìn là biết Bách Thảo Đường không có cân lượng gì rồi. Cái gọi là vinh quang cùng may mắn, thì càng đáng cười hơn? Nếu Thiên Các có thể lựa chọn, bọn hắn nhất định sẽ vĩnh viễn không làm chủ nhà cho Đan sư đại hội?

Mong tất cả mọi người lấy được thành tích lý tưởng, này lại càng mâu thuẫn. Bài danh trong Đan sư đại hội này, nếu ai cũng lý tưởng, vậy ai sẽ thua đây?

Sự vui sướng của người thắng, nhất định xây dựng trên sự thất bại của kẻ thua. Tất cả mọi người lấy được thành tích lý tưởng, cái này là nằm mộng, căn bản không có khả năng.

Phong Lão Tổ biết trường hợp này không nên nhiều lời, cười nói

- Đan sư đại hội, thành tích cao hay thấp đều do thực lực của mọi người, những lão gia hỏa chúng ta sẽ không nói nhiều. Lão phu thầm nghĩ nên nói cho sáu vị Trưởng lão của Bách Thảo Đường một câu, không cần áp lực, tận lực phát huy.

Dưới đài tiếng vỗ tay lưa thưa, tiễn đưa tam đại Lão Tổ.

Bước tiếp theo, Lục Đại môn phái tự chọn một người làm trọng tài kiêm giám sát. Tất nhiên đều là nhân vật cấp Lão Tổ.

Phía Bách Thảo Đường, bị lựa chọn chính là Tần Xuyên Lão Tổ.

Lục Đại trọng tài, kỳ thật cũng là dò xét lẫn nhau, đề phòng trong Đan sư đại hội, có người giở trò.

- Chư vị, nội dung luận bàn của Đan sư đại hội, tin tưởng mọi người đã rất rõ ràng.

Bởi vì Bách Thảo Đường là người chịu trách nhiệm chính, cho nên chủ trì sự kiện này, sẽ do trọng tài kiêm giám sát của Bách Thảo Đường phụ trách, cũng chính là Tần Xuyên Lão Tổ.

Tần Xuyên Lão Tổ càng nói, Nhậm Thương Khung rõ ràng cảm giác được, tinh thần của Minh Hoa Đà đang rung lên. Rất rõ ràng, Tần Xuyên Lão Tổ này, chính là chỗ dựa vững chắc cho Minh Hoa Đà.

- Khâu thứ nhất, đào tạo Thanh Linh Trúc. Kỳ hạn hai tháng. Nơi này có ba mươi sáu hạt giống Thanh Linh Trúc tư chất hoàn toàn giống nhau. Mời chư vị Đan sư dự thi lên đài nghiệm chứng. Sau khi nghiệm chứng xong, chúng ta sẽ phát cho mỗi người một hạt.

Tần Xuyên lão tổ đem linh túi có chứa ba mươi sáu hạt giống Thanh Linh Trúc mở ra, hạt giống Thanh Linh Trúc lập tức xuất hiện trước mắt mọi người.

Lên đài nghiệm chứng hạt giống, tự nhiên các Trưởng lão không thể tự thân động thủ. Mà do các trợ thủ đi lên. Nhậm Thương Khung đi ở trong đám người, cũng không để ý làm gì. Trải qua sự xem xét của Lục Đại trọng tài, hạt giống tự nhiên sẽ không có vấn đề gì.

Nhậm Thương Khung nhận lấy một hạt giống, sau đó về lại chỗ ngồi của Bách Thảo Đường. Chỗ ngồi của lục đại Trưởng lão Bách Thảo Đường, cũng rất chú ý.

Dương Công trưởng lão bài danh đứng đầu, không có gì dị nghị. Vị trí thứ hai vốn có nhiều tranh luận, nhưng Vương Dương chai mặt ngồi xuống, trực tiếp cướp lấy vị trí thứ hai.

Vị trí thứ ba là Chu Tam bàn tử. Thứ tư là Thủy Kính trưởng lão. Thứ năm là nữ trưởng lão Mục Thiên Nhai, thứ sáu tất nhiên là Minh Hoa Đà.

Mục Thiên Nhai tựa hồ đối với Nhậm Thương Khung rất có hứng thú, thấy Nhậm Thương Khung lãnh hạt giống trở về, còn cẩn thận nhìn mấy lần, hướng Nhậm Thương Khung lộ ra ý cười khó hiểu.

Nhậm Thương Khung theo lễ tiết cũng cười cười, nhưng không có phân tâm.

Sau khi Tần Xuyên lão tổ phát hạt giống xong, nói:

- Chư vị, điểm tính ở khâu này rất đơn giản, tổng cộng ba mươi sáu Đan sư dự thi, đều căn cứ số đoạn của Thanh Linh Trúc mà các ngươi đào tạo để tính toán. Một đoạn mười điểm. Nếu như mười đoạn, như vậy sẽ được một trăm điểm. Nếu như cùng số đoạn, điểm sẽ giống nhau, nhưng bài danh sẽ lấy độ dài của mỗi đoạn Thanh Linh Trúc tính toán. Ngoài ra, Top 3 sẽ còn được thưởng thêm. Đệ nhất danh trừ điểm của mình ra, còn được thưởng thêm ba mươi điểm. Bài danh thứ hai, thưởng thêm hai mươi điểm; bài danh thứ ba, thưởng thêm mười điểm.

Tần Xuyên lão tổ đem quy tắc tính điểm của khâu thứ nhất nói một lần, sau đó lui trở lại trên ghế trọng tài, hỏi năm trọng tài khác:

- Chư vị còn có bổ sung gì không?

- Ân, cho ta bổ sung vài câu đi.

Một gã trọng tài đến từ Truy Nhật Kiếm Minh đứng dậy nói:

- Đan sư đại hội là quân tử luận bàn, tin tưởng chư vị cũng đều hiểu quy tắc. Bất kỳ ai dám làm càn, sẽ trực tiếp hủy bỏ tư cách dự thi. Cho nên, những Đan sư có tâm lý chờ may mắn, cũng không cần làm ra vẻ khôn ngoan. Hạt giống Thanh Linh Trúc này, có ấn ký của Lục Đại trọng tài chúng ta. Nếu như các ngươi đào tạo ra Thanh Linh Trúc không có ấn ký này, sẽ trực tiếp bị đuổi khỏi sân thi đấu.

Việc này tự nhiên không cần nói nhiều, phàm là Đan sư đến dự thi, cũng biết làm càn sẽ không được gì cả. Bất quá lời này mặc dù là vô nghĩa, nhưng cũng có thể kinh sợ một ít người có tâm lý may mắn. Trên mảnh Linh điền ở phía sau đại điện của Bách Thảo Đường, đã mở ra ba mươi sáu mảnh linh địa.

Tần Xuyên mang tất cả mọi người tới linh điền, nói:

- Chư vị, ba mươi sáu linh địa này đều giống như nhau, mỗi một Đan sư dự thi đều tự chọn một mảnh. Các ngươi có thể kiểm tra một chút, xem những linh địa này có tương đồng với nhau hay không.

Trải qua Lục Đại trọng tài cùng Đan sư dự thi xem xét, linh địa quả thật không có vấn đề gì.

Mỗi một linh địa, ước chừng khoảng hai trượng vuông, linh lực thập phần sung túc. Hơn nữa từng linh địa, đều có linh trận ngăn cách. Lẫn nhau không có khả năng tiến vào linh địa của những tuyển thủ khác, cũng nhìn không thấy tình huống của đối thủ.

Mỗi một Đan sư dự thi, đều được phân phối đến linh địa đã đánh số, cùng trợ thủ tiến vào bên trong linh địa của mình. Mảnh linh địa mà Minh Hoa Đà được phân phối đến, có số thứ tự hai mươi bảy. Cùng Nhậm Thương Khung tiến vào bên trong, Minh Hoa Đà thở phào nhẹ nhỏm:

- Áp lực thật lớn.

Lau mồ hôi trên trán, giật mình nhìn Nhậm Thương Khung, quái dị hỏi:

- Thương Khung lão đệ, ngươi chẳng lẽ một chút áp lực cũng không có?

- Vì sao phải có áp lực?

Nhậm Thương Khung cảm thấy không hiểu ra sao cả.

- Không phải chứ...

Vẻ mặt Minh Hoa Đà không thể tưởng tượng nói:

- Lục Đại trọng tài, đều là Lão Tổ của Lục Đại môn phái, Lục Đại lão tổ kia ánh mắt giồng như ưng nhìn chằm chằm, ngươi một chút cũng không có cảm giác bị uy áp sao?

- Bọn hắn nhìn chằm chằm thì cứ mặc bọn họ. Ta không có làm càn, sợ cái gì chứ?

Nhậm Thương Khung căn bản không có cảm giác khác thường gì.

Hắn lại không nghĩ rằng, tu luyện Bất Hủ Đế Khí Quyết xong, để cho hắn không kinh sợ trước những uy áp nữa.

Minh Hoa Đà cũng đã quen Nhậm Thương Khung biến thái, miệng giật giật, lại không nói gì. Đi đến gần mảnh linh địa kia, cười hắc hắc nói:

- Thương Khung lão đệ, lần trước ngươi nói đào tạo Thanh Linh Trúc này, ngươi có bí pháp truyền thừa? Những tài liệu mà ngươi bảo ta chuẩn bị, ta đều đã chuẩn bị xong.

- Ân, bí pháp này, tên là Đồng Căn Quán Linh Pháp, cũng không phức tạp lắm. Chính là thu thập những Linh dược có đặc tính sinh trưởng giống Thanh Linh Trúc, đem linh lực điều hòa để Thanh Linh Trúc có thể hấp thu, kèm theo thủ pháp đào tạo độc nhất vô nhị, thúc dục tiềm lực ở bên trong của Thanh Linh Trúc, để nó sinh trưởng nhanh chóng.

- Đồng Căn Quán Linh Pháp?

Minh Hoa Đà nghe không hiểu gì cả, Thanh Linh Trúc ở Linh dược giới, chỉ là Linh dược bình thường mà thôi, mặc dù có nhiều phương pháp đào tạo, nhưng phương pháp này, là lần đầu nghe được.

Bất quá hắn lập tức nhớ tới thành tích nghịch thiên của Nhậm Thương Khung ở lần khảo hạch tân đệ tử, không khỏi hỏi:

- Lần trước, ngươi dùng chính là phương pháp này?

- Không, lần trước ta dùng phương pháp thể chất tiếp cận, nhưng không nghịch thiên bằng Đồng Căn Quán Linh Pháp này. Lần trước, do hạn chế tài liệu, ta mới phải chọn phương pháp kia. Hơn nữa thủ pháp xử lý cũng rất thô sơ. Mà lần này, ta bảo ngươi chuẩn bị, đều là tài liệu để thực hiện thủ pháp kia. Hơn nữa là những tài liệu tốt nhất.

- Vậy theo ngươi tính, trong hai tháng này, có thể đào tạo ra bao nhiêu đoạn?

Minh Hoa Đà quan tâm chính là cái này.

Nếu như hắn tự mình đào tạo, ước chừng là bảy đoạn. Nếu như may mắn, mới có thể đạt tới tám đoạn. Một khi đạt tới tám đoạn, tuyệt đối có thể bài danh trên nửa, chính là trước mười tám. Thậm chí lọt vào Top 10.

Dù sao, tiêu chuẩn của đại bộ phận Đan dự thi sư, cũng chỉ là bảy đoạn. Hai tháng, bảy đoạn là một bình cảnh.

Nếu muốn đột phá bảy đoạn, khó khăn vô cùng lớn.

Bất quá, Minh Hoa Đà trong mơ hồ, lại có một loại chờ mong, chờ mong Nhậm Thương Khung trả lời, có thể cho hắn một kỳ tích.
Bình Luận (0)
Comment