Bất Hủ Thần Vương

Chương 177

Khâu khảo hạch thứ ba đã đến, không khí Đại Vương Ốc Sơn càng thêm khẩn trương. Một đám đều xoa tay, chuẩn bị nghênh đón khâu khảo hạch thứ ba.

Người phụ trách giai đoạn khảo hạch thứ ba, là một trong tứ kiệt dưới trướng Nguyên Bạch Lộc.

Người này tên là Mạc Vô Vi, khuôn mặt khô vàng có vẻ như bị bệnh, lại có chút lạnh lùng, làm cho người ta cảm giác vô cùng thâm trầm.

Nhậm Thương Khung đứng ở giữa đám người, nghe Mạc Vô Vi tuyên bố nội dung của giai đoạn khảo hạch thứ ba.

- Giai đoạn khảo hạch thứ ba, đơn giản nhất, cũng tàn khốc nhất. Săn bắt yêu thú, khảo hạch này không bình thường, hoặc sinh, hoặc tử, cũng đều có thể. Giai đoạn khảo hạch này, tỉ lệ tử vong rất cao. Căn cứ kinh nghiệm dĩ vãng, giai đoạn khảo hạch này, có một nửa không thể sống trở về. Cho nên, các ngươi phải chuẩn bị tâm lý thật tốt. Nơi khảo hạch, là hai cấm địa, một là Vân Bích Nhai, hai là Khiếu Nguyệt Cốc.

Thanh âm của Mạc Vô Vi nghe có vẻ uể oải, nhưng Vân Bích Nhai và Khiếu Nguyệt Cốc này vừa nói ra, khiến rất nhiều đệ tử dòng chính hít một ngụm lãnh khí.

Đệ tử dòng chính luôn ở Thiên Các tổng bộ, tự nhiên biết hai địa phương này có ý nghĩa như thế nào.

Đây chính là địa phương mà Thiên Yêu hoành hành a.

- Chư vị, mở ra Vân Bích Nhai và Khiếu Nguyệt Cốc cùng một lúc, là vì để cho các thiên tài có cơ hội lịch lãm rèn luyện, cũng là vì tiết kiệm thời gian của các ngươi.

Tiết kiệm thời gian?

Nhậm Thương Khung sửng sốt, cái đó và tiết kiệm thời gian có quan hệ gì?

Tuy nhiên Mạc Vô Vi vừa giải thích, Nhâm Thương Khung đã bừng tỉnh đại ngộ:

- Giai đoạn này, cần các ngươi ở trong hai tháng, săn bắt hai mươi đầu Trúc Cơ cửu trọng yêu linh, thu hoạch hai mươi miếng cửu trọng yêu đan. Nhớ kỹ, ai cũng đừng nên ôm tâm lý may mắn. Khâu khảo hạch này, mỗi một miếng yêu đan đều phải mới, nếu ai dùng yêu đan cũ để thật giả lẫn lộn, một khi bị phát hiện, lập tức trục xuất khỏi Đại Vương Ốc Sơn.

Hai mươi đầu Trúc Cơ cửu trọng yêu linh?

Nhậm Thương Khung âm thầm tắc lưỡi, Thiên Các dù sao cũng là Thiên Các. Cùng Tam Giao Đảo thí luyện hoàn toàn không cùng một đẳng cấp.

Tam Giao Đảo thí luyện, yêu đan mà hắn thu hoạch hơn hai ngàn, nhưng Trúc Cơ cửu trọng yêu đan, lại rất ít.

Bởi vì Trúc Cơ cửu trọng yêu linh, phần lớn có đặc thù kỹ năng. Nhậm Thương Khung còn nhớ rõ, lúc trước ở Tam Giao Đảo, hắn và Bắc Cung Dao liên kết, tấn công một tiểu bộ lạc Yêu tộc, đối với Hắc Hùng lĩnh chủ vô cùng kiêng kị.

Tuy lúc này ở Thiên Các tu luyện một thời gian, thực lực cao hơn trước rất nhiều, nhưng muốn săn giết cửu trọng yêu linh, cũng không có thể nói dễ dàng.

- Xem ra, giai đoạn thứ ba này, đối với rất nhiều người mà nói, cũng không thoải mái a.

Nhâm Thương Khung ý thức được, giai đoạn khảo hạch thứ ba này, nhân số sẽ giảm đi rất nhiều.

Thời điểm dưới đài đang thổn thức, Mạc Vô Vi lại nói:

- Nếu các ngươi ngại săn bắt hai mươi đầu Trúc Cơ cửu trọng yêu linh rất phiền toái, cũng có thể đổi phương thức khác. Các ngươi có thể săn bắt Thiên Yêu. Thiên Yêu thì ít hơn. Một đầu Thiên Yêu, tương đương với mười đầu Trúc Cơ cửu trọng yêu linh. Nói cách khác, nội trong hai tháng, chỉ cần các ngươi săn bắt được hai đầu Thiên Yêu, liền tính thông qua khảo hạch. Thời gian dư lại, đều có thể ở động phủ tu luyện. Như vậy sẽ có điều kiện khiêu chiến tốt hơn ở vòng sau. Xuất phát từ suy xét này, cho nên chúng ta mới mở ra Vân Bích Nhai và Khiếu Nguyệt Cốc cùng một lúc. Cho các ngươi cơ hội săn bắt Thiên Yêu.

Dưới đài, đại đa số mọi người không cho là đúng, săn bắt Thiên Yêu tất nhiên là rất hấp dẫn, nhưng dù là Thiên Yêu cấp một, cũng tương đương với Thiên Nhân Cảnh của nhân loại.

Bọn họ là tân đệ tử, lại không một ai là Thiên Nhân Cảnh, săn bắt Thiên Yêu? Ai săn ai còn chưa biết được.

Ngoại trừ số ít thiên tài ra, đối mặt với Thiên Yêu, không chạy trốn mới là có vấn đề.

Săn bắt Thiên Yêu, kia là trò chơi của một số ít thiên tài.

Đại bộ phận đệ tử, còn phải làm đến nơi đến chốn, từng bước từng bước săn bắt Trúc Cơ cửu trọng yêu linh.

Cũng may, những đệ tử này trải qua tầng tầng đào thải, lưu lại đây đại đa số là Trúc Cơ cửu trọng, mặc dù có một ít ban đầu là Trúc Cơ bát trọng, nhưng trải qua thời gian tu luyện ở Đại Vương Ốc Sơn, cũng bước vào Trúc Cơ cửu trọng.

- Tốt lắm, hiện tại mỗi người đi lên lĩnh một ngọc giản, bên trong có tư liệu của nơi thí luyện. Nhớ kỹ, mỗi người chỉ có thể chọn một. Sau khi chọn xong, không thể sửa đổi.

- Săn bắt khảo hạch, khi nào xuất phát, khi nào thì trở về Đại Vương Ốc Sơn, không hạn chế. Chúng ta chỉ ở đây chờ hết kỳ hạn xem thành tích, còn công việc an bài như thế nào, tự các ngươi làm chủ.

Nhậm Thương Khung sau khi lấy ngọc giản tư liệu, liền xem một chút. Nếu khảo hạch này chẳng phân xếp hạng, chỉ xét hoàn thành hay không hoàn thành. Vậy thì thoải mái rồi, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ nhanh một chút, sau đó báo cáo kết quả, thời gian còn lại, thì tu luyện thật tốt.

Ý nghĩ của Nhâm Thương Khung, cũng là ý nghĩ của đại đa số người.

Thanh âm uể oải của Mạc Vô Vi lại lần nữa vang lên:

- Mỗi người đều lãnh ngọc giản, có vấn đề gì hiện tại có thể hỏi. Không có vấn đề, thì bắt đầu báo danh thí luyện. Sau đó phát lệnh bài cho các ngươi. Xông loạn vào mơi thí luyện khác, sẽ trực tiếp bị loại.

Quy củ phi thường nghiêm khắc.

- Xem ra, phải cân nhắc chuyện này. Nếu chẳng may chọn sai, sẽ không thay đổi được.

Đại bộ phận đệ tử đều nghĩ như vậy.

Có người đột nhiên hỏi:

- Xin hỏi Mạc sư huynh, trong lúc thí luyện, chúng ta có thể thường xuyên về động phủ hay không? Tỷ như nói, ta buổi sáng đi ra ngoài, buổi tối có chút mệt, lại cảm thấy ở nơi thí luyện không an toàn, nên muốn trở về có được không?

Mạc Vô Vi cười lạnh nói:

- Nếu ngươi không chê hiệu suất thấp, vì sao không thể? Ta đã nói, tất cả mọi chuyện đều do các ngươi quyết định, chúng ta chỉ nhìn thành tích.

Lại có người hỏi:

- Chúng ta có thể tổ chức thành đoàn thể săn bắt không?

- Có thể, nhưng kinh nghiệm lịch sử, tổ chức thành đoàn thể săn bắt, hiệu suất không cao. Bởi vì các ngươi đều đến từ những địa phương bất đồng, không phải huynh đệ đồng tông đồng tộc. Độ ăn ý lẫn nhau, độ nhẫn nại đều không cao. Thời điểm phân chia lợi ích, tính ích kỷ lại chiếm thượng phong. Tổ chức thành đoàn thể săn bắt, thường thường sẽ vì nội chiến mà tan vỡ. Cuối cùng lãng phí tinh lực và thời gian.

Mạc Vô Vi không phải ăn nói lung tung. Mọi người đều ích kỷ, huynh đệ đồng tộc còn chưa nhường nhịn, huống chi là đối thủ cạnh tranh lẫn nhau.

- Mạc sư huynh, nếu chúng ta tổ chức thành đoàn thể săn bắt đến cấp hai Thiên Yêu thì sao? Thành tích này nên tính như thế nào?

Mạc Vô Vi thản nhiên nói:

- Nhị cấp Thiên Yêu, bằng năm đầu Thiên Yêu cấp một. Nếu tổ chức thành đoàn thể săn bắt, các ngươi tự mình tính toán.

Một đầu Thiên Yêu cấp một, bằng mười đầu Trúc Cơ cửu trọng yêu linh.

Một đầu Thiên Yêu cấp hai, bằng năm đầu Thiên Yêu cấp một. Vậy một đầu nhị cấp Thiên Yêu, tương đương vớinăm mươi đầu Trúc Cơ cửu trọng yêu linh.

Đủ cho hai người thông qua khảo hạch.

Các vấn đề được hỏi tới tấp, loại gì cũng có. Nhậm Thương Khung cũng không nghe nhiều, hắn đã có lựa chọn.

- Vân bích Nhai, giai đoạn khảo hạch thứ năm, thu phục linh thú, cũng là ở Vân bích Nhai này. Không bằng trước đó làm quen một chút.

Nhậm Thương Khung quyết định, liền đem nơi thí luyện báo lên, lấy thông hành lệnh bài của Vân bích Nhai. Đang muốn trở về động phủ, đã thấy Bắc Cung Dao cũng đang lĩnh thông hành lệnh bài.

Hai người thoáng nhìn thông hành lệnh bài trong tay đối phương, đồng thời sửng sốt, lại lập tức đều mỉm cười.

Thật đúng là không khéo không thành sách, Bắc Cung Dao không ngờ cũng chọn Vân bích Nhai.

- Ha ha, Bắc Cung tiểu thư, chúng ta thật đúng là hữu duyên. Này có được xem là tâm đầu ý hợp không?

Nhâm Thương Khung vui đùa.

Bắc Cung Dao thản nhiên cười:

- Xem ra Nhậm huynh cũng muốn tiết kiệm thời gian.

- Ha ha, người hiểu ta, chỉ có Bắc Cung tiểu thư thôi, quả nhiên là nghé con không sợ hổ. Thời điểm kia còn không sợ Thiên Yêu, hiện giờ thực lực nâng cao, càng nên thử một lần. Nhớ ngày đó hợp tác ngăn địch, mỗi lần nghĩ lại đều thấy vui.

Nhậm Thương Khung cảm thán, cũng không phải cố ý trêu ghẹo Bắc Cung Dao. Trên thực tế, mặc kệ là Vân La thành thí luyện, hay là khảo hạch của Thiên Các lần này, người khiến hắn hảo cảm không nhiều lắm.

Mà Bắc Cung Dao, bởi vì quan hệ tới kiếp trước, ở trong lòng hắn vẫn giữ lại một phần thưởng thức, một phần thân thiết.

Bắc Cung Dao như ánh bình minh, nghe Nhậm Thương Khung cảm thán xong, khóe miệng thản nhiên mỉm cười như trước, cũng không biết trong lòng suy nghĩ cái gì.

Nhậm Thương Khung vung tay lên, cười nói:

- Ta đi trước một bước, chào Bắc Cung tiểu thư.

Bắc Cung Dao “Ừ” một tiếng, cũng hướng tầng thứ năm phúc địa trở về.

...

Sau khi Nhậm Thương Khung trở lại động phủ, nghỉ ngơi và chỉnh đốn một ít. Điều chế một ít thuốc bột, sau khi chuẩn bị đầy đủ, liền đi ra khỏi động phủ, hướng phương nam đi thẳng.

Vân Bích Nhai ở phía nam của Đại Vương Ốc Sơn, mấy ngàn dặm núi non hiểm trở, địa thế phức tạp, hiểm ác cực kỳ.

Chung quanh đều là vách đá nguy hiểm.

Mà xung quanh vách núi, là địa phương mà linh thú biết bay thích sống nhất.

Ước chừng sau một lúc lâu, Nhâm Thương Khung đã tới địa phận của Vân Bích Nhai. Vân Bích Nhai là một trong những cấm địa mà Thiên Các thí luyện, có trọng gác sâm nghiêm.

Sau khi Nhâm Thương Khung đem thông hành lệnh bài cho đệ tử canh gác xét duyệt, liền được cho đi.

- Thiên Yêu cấp một... Thời điểm ở Vân La thành, đối với ta mà nói, là tồn tại không thể khinh nhờn. Hiện giờ ta luyện đến ba mươi ba chuyển, không phải Tiên Thiên nhưng hơn hẳn Tiên Thiên. Tuy không thể vận chuyển Đan lực, nhưng chân khí trong cơ thể dư thừa, lực sát thương cực cao. Đối với Thiên Yêu cấp một bình thường, muốn giết cũng không khó.

Sau khi tiến vào Vân Bích Nhai, Nhâm Thương Khung tăng cường cảnh giác. Vân Bích Nhai cùng những nơi thí luyện khác bất đồng, nơi này Thiên Yêu rất thường xuyên qua lại.

Không cẩn thận có thể bị Thiên Yêu tập kích.

Tuy nói lúc này mục tiêu của hắn là săn bắt Thiên Yêu, nhưng chủ động săn bắt cùng bị động ứng chiến, hai cái khác biệt rất lớn.
Bình Luận (0)
Comment