Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư (Bản Dịch)

Chương 20 - Lần Đầu Thăng Cấp

Chương 20: Lần Đầu Thăng Cấp

“Phong Hành Trình? Dường như ta từng nghe qua, là một lão sư rất lợi hại.”

Tư Mã U Nhạc nói:

“Nếu đệ đã quyết như thế, ta đưa đệ trở về.”

“Không cần đâu, tự ta có thể quay về mà, ta đâu phải tiểu hài tử nữa. Ta đi đây!”

Tư Mã U Nguyệt nói xong thì phất phất tay, xoay người rời đi.

Tư Mã U Nhạc nhìn bóng dáng ngũ đệ đi xa. Hắn cảm thấy từ khi khỏe lại, đệ ấy hiểu chuyện hơn nhiều. Hiện tại đã tu luyện được, nói không chừng rất nhanh sẽ đuổi kịp hắn. Hắn muốn bảo hộ đệ ấy thì cần phải nỗ lực nhiều hơn!

Đối với đường đi trong học viện, Tư Mã U Nguyệt cũng xem như quen thuộc. Nàng nhìn bảng chỉ dẫn đi tới đại môn học viện, thấy đằng đó nhiều người như vậy mới nhớ hôm nay là ngày tuyển sinh.

“Người tiếp thep, Âu Dương Phi.”

Lão sư tuyển sinh hô lớn.

Từ trong đám người, một nam tử tiến lên, dựa vào yêu cầu của lão sư mà đặt tay lên quả cầu tủy tinh. Tư Mã U Nguyệt quan sát một hồi thì thấy thời điểm Âu Dương Phi rót linh lực vào quả cầu, quả cầu phát ra ánh sáng đỏ và xanh lá.

“Trời, trời ạ! Thì ra là song hệ hỏa mộc! Lần này có Linh Sư song hệ rồi! Thật tốt quá! Ha ha ha ha….”

Lão sư tuyển sinh thấy vậy thì cười lớn nói:

“Mau đi báo cho hiệu trưởng, nói ông ấy biết lần này chúng ta tuyển sinh được một Linh Sư song hệ!”

Rất nhanh, có người nghe tin mà chạy tới. Tư Mã U Nguyệt nhận ra người này, đây là lão sư chủ nhiệm cũ của nàng.

“Đâu, Linh Sư song hệ ở đâu?”

Mục lão sư nhất thời kích động hỏi. Nhìn lão sư tuyển sinh chỉ về phía Âu Dương Phi thì cười ha hả đi tới, lôi chân kéo tay đối phương tiến vào học viện.

Tư Mã U Nguyệt thấy vậy thì bĩu môi, chủ nhiệm này cũng quá xem mặt mà bắt hình dong rồi!

Lúc nhìn thấy phế vật như này thì lỗ mũi hướng tới. Hiện tại thấy được thiên tài, ông ta cười tươi như đóa hóa sắp nở vậy!

Rất nhanh lão sư tuyển sinh kêu một người khác tiến lên. Tư Mã U Nguyệt quan sát thêm lúc nữa liền thấy cái gọi là tuyển sinh chỉ đơn giả là rót linh lực vào thủy tinh cầu để nhìn xem linh lực học sinh là loại gì. Màu sắc thủy tinh cầu càng đậm, linh lực cào cao. Nếu gặp được Linh Sư song hệ như Âu Dương Phi thì càng tốt. Tư Mã U Nguyệt nghe người xung quanh bàn tán, trừ bỏ Âu Dương Phi, trong kỳ tuyển sinh này không còn Linh Sư song hệ nào khác.

Tư Mã U Nguyệt nhìn một tí, thấy không có gì mới thì chuẩn bị đi tiếp. Ai dè đi được vài bước liền nghe một trận kinh hô.

“Trời ạ, là Linh Sư tam hệ…”

Thật sự là Linh Sư tam hệ kìa!”

“Chúng ta.. chúng ta có thể gặp được Linh Sư tam hệ a!”

Bấy giờ, âm thanh như bùng nổ, cứ như đám người kia phải kếu tới rách cuống họng mới hả dạ. Linh Sư tam hệ đó, mấy trăm năm nay chưa từng xuất hiện ở học viện. Nhiều lắm chỉ là Linh Sư song hệ mà thôi.

Lão sư tuyển sinh sắp điên mất rồi. Năm này không chỉ có thiên tài song hệ mà còn có tam hệ nữa kia. Hắn nhịn không được mà tới gần nhìn cho rõ, phải xác thật việc này không sai.

Tư Mã U Nguyệt xoay người qua, thấy một thân ảnh cô độc đang đứng trước thủy tinh cầu. Ở giữa một đám người nhộn nhịp reo hò nhưng nàng ta chẳng giống vật trong ao. Khuôn mặt không có nét kiêu ngạo đắc ý, chỉ có vô tận cô đơn ẩn dấu thù hận nồng đậm.

Dường như cảm nhận được cái nhìn của Tư Mã U Nguyệt, nàng ta quay đầu nhìn qua. Vốn tưởng sẽ thấy một đôi mắt điên cuồng như mình nhưng chẳng ngờ lại là người con gái với tròng mắt thanh trong thấu triệt.

Hai người cứ thế nhìn nhau gần nửa phút. Cuối cùng người nọ mới nói với lão sư tuyển sinh:

“Xin hỏi, ta thông qua rồi chứ? Có thể vào trong chưa?”

“Đương nhiên, đương nhiên thông qua rồi. Bất quá người chưa thể rời đi. Học sinh đa hệ như ngươi sẽ được học viện an bài đặc biệt. Ngươi chờ một lát, rất nhanh sẽ có lão sư ra đón.”

“Vâng.”

Nàng ta nhàn nhạt đáp một tiếng rồi xoay người lại muốn tìm Tư Mã U Nguyệt. Có điều Tư Mã U Nguyệt đã đi khuất, chỉ nhìn được một thân ảnh nho nhỏ mà thôi.

Tư Mã U Nguyệt quay về phủ tướng quân, nguyên bản nàng muốn tìm Tư Mã Liệt nhưng quản gia nói nàng biết gia gia đã tiến cung. Vì thế Tư Mã U Nguyệt quay về tiểu viện của mình tiếp tục đọc sách. Sau khi đọc hết một quyển mới bắt đầu tu luyện.

Tối qua Tư Mã U Nguyệt cảm thấy bản thân như chạm tới ranh giới nhập môn. Nàng tin tưởng chỉ cần nỗ lực, không lâu nữa nàng sẽ trở thành Linh Sư chân chính. Đến lúc đó thì nhỏ máu nhận chủ với chiếc nhẫn gia tộc kia được rồi. Sau này hành tẩu, có nhẫn không gian cũng tiện hơn nhiều.

Tư Mã U Nguyệt bảo với hai nha hoàn, không có chuyện gì thì đừng quấy rầy nàng. Cửa cũng bị nàng khóa từ bên trong, tạm thời không lo sẽ có người giữa chừng đánh gãy nàng tu luyện. Đầu tiên là minh tưởng, hiện tại chỉ cần minh tưởng một lúc nàng đã có thể cảm ứng được linh khí xung quanh.

Cuốn sách Tư Mã U Nguyệt vừa đọc xong được nàng vô tình tìm thấy. Trong đó hướng dẫn cách tu luyện dành cho Linh Sư đa hệ. Tư Mã U Nguyệt toàn lực chú ý tới điểm sáng màu đó rồi dẫn dụ nó tiến vào cơ thể mình, sau đó hội tụ ở bụng. Mặt khác, tuy điểm sáng màu trắng rất nhiều nhưng không giống màu đỏ có thể tiến vào cơ thể của nàng.

Cùng lúc đó, bên trong hộp gỗ lại phát ra ánh sáng nhu hòa trợ giúp nàng tu luyện.

Sau khi quay lại, Tư Mã Liệt nghe quản gia nói Tư Mã U Nguyệt có chuyện tìm mình thì đi tới tiểu viện. Vừa tới nơi là cảm nhận được dao động tu luyện, ông biết Tư Mã U Nguyệt đang làm gì. Vì thế phân phó cho hai nha hoàn không được để bất kỳ ai quấy rầy nàng rồi ra về. Xem ra lơi cháu gái nói là thật, con bé đã tu luyện được rồi…

Tư Mã U Nguyệt ở trong phòng tu luyện nhập tâm đến tận hai ngày sau.

“Oanh…”

Tư Mã U Nguyệt cảm giác thân thể như đụng phải một tầng bình trướng và giải khia năng lượng. Cả người bỗng thoải mái nhẹ nhàng, dòng khí ấm áp đổ vào kinh mạnh lan tỏa khắp cơ thể nàng rồi dòng tới phần bụng.

Tư Mã U Nguyệt vui sướng mở to hai mắt, thấy bản thân được một vầng sáng bao vây, một ngôi sao nhỏ dần thành hình.

“Hiện tại ta đã là Linh Sĩ, ha ha, xem ra sau khi giải độc, thân thể đã có thể tu luyện được! Ấy, đây là?”

Ánh sáng từ hộp gỗ không tản đi như hai lần trước mà thăng cấp thành ánh sáng rực rỡ đầy màu sắc. Chờ tới khi Tư Mã U Nguyệt bình tĩnh lại liền phát hiện sự kỳ lạ của hộp gỗ.

Nàng cầm hộp gỗ lên, quang mang thăng cấp biến mất, ánh sáng nhu hòa cũng dần biến mất theo.

Tư Mã U Nguyệt nghi hoặc mở hộp ra, bên trong không có điều gì khác lạ cả.

“Vẫn như cũ? Vậy chuyện vừa rồi là sao?”

Bình Luận (0)
Comment