Bảo Ngươi Làm Trò Chơi, Ngươi Lại Làm Video Cg? (Dịch)

Chương 43 - Mở Mày Mở Mặt (2)

Sau khi nhận được tin tức này, cả người lão ngơ ngác đứng trước máy vi tính, một hồi lâu mới phản ứng lại được.

Tên kia.

Không ngờ cậu ta lại thật sự làm được!

Lão Tống nhớ lại những lời Trần Lâm nói lúc trước, lão chỉ cảm thấy trong lòng chấn động.

Vốn tưởng rằng chỉ là thuận miệng nói đùa, lại thật sự lấy sức một mình mạnh mẽ quật khởi ở hội triển lãm, hung hăng đè lên ban tổ chức là tập đoàn Hoán Hải!

Sảng khoái biết bao.

Lại là mở mày mở mặt cỡ nào.

Mặc dù còn chưa đủ để tạo thành ảnh hưởng đối với loại quái vật khổng lồ như tập đoàn Hoán Hải, nhưng lại báo được mối thù bị chèn ép lúc trước!

Hơn nữa lão biết.

Đây chỉ là bắt đầu mà thôi!

- Quyết định của mình quả nhiên không sai.

Lão Tống âm thầm nắm chặt nắm đấm.

Lão đang rất chờ mong.

Nếu có một ngày Hồng Hoang vượt qua hỗ độn, lấy tư thế không gì sánh kịp xuất hiện trước mặt mọi người sẽ là cảnh tượng như thế nào.

Tin tưởng.

Ngày đó sẽ không còn xa nữa!

- Ong ong...

Đột nhiên, điện thoại di động ở bên cạnh vang lên.

Lão Tống theo thói quen cầm lên nghe, nhưng giọng nói truyền đến từ phía đối diện lại làm cho vẻ mặt của lão trầm xuống.

- Tống lão đệ, từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ.

Là giọng của Tổng thanh tra Dương Khang của tập đoàn Tinh Du !

- Thì ra là tổng giám đốc Dương, tôi cũng không dám xưng huynh gọi đệ với anh, đột nhiên gọi điện tới có chuyện gì không?

Lão Tống thâm trầm nói, giờ phút quan trọng này, sao anh lại không biết lý do đối phương gọi điện thoại đến đây là gì.

Quả nhiên.

Vừa nghe lão nói như vậy, Dương Khang đã gượng cười hai tiếng:

- Tống lão đệ cũng quá khách khí rồi, tốt xấu gì chúng ta cũng làm việc với nhau lâu như vậy, không có tình cảm cũng có tình người, anh nói xem có đúng không?

Lão hồ ly!

Trong lòng lão Tống thầm mắng một tiếng.

Tên này đơn giản là nhìn thấy tên tuổi của công ty Hồng Hoang bọn họ vang xa trong triển lãm, hiển lộ ra khí thế quật khởi nên muốn tới đây để làm dịu mối quan hệ.

Dù sao thì trong mắt thương nhân không có thù hận vĩnh viễn, mà chỉ có lợi ích vĩnh viễn.

Mắt thấy không thể tiếp tục chèn ép bọn họ nữa, lập tức thay đổi sắc mặt, giả bộ làm người tốt, thật đúng là tính toán thật hay.

Suy nghĩ đến việc Hồng Hoang vừa mới thành lập không nên có quá nhiều kẻ địch, lão Tống mới cưỡng chế cơn tức giận trong lòng, lạnh lùng nói:

- Nếu như anh gọi điện thoại tới chỉ là vì nói những chuyện này, vậy thì tôi tắt máy đây.

- Chờ một chút!

Dương Khang vội vàng lên tiếng ngăn lại, rốt cuộc cũng nói ra ý định lần này của mình.

- Có thể giúp tôi liên hệ với ông chủ của các anh một chút được không? Tôi có chuyện muốn nói với anh ta.

- Ông chu còn chưa trở về, khi nào về tôi sẽ chuyển lời giúp anh, về phần anh ta có liên lạc với anh hay không thì tôi không bảo đảm.

Lão Tống làm người nghiêm túc, còn chưa đến mức bị thù hận che mắt, chỉ thuận miệng nói ra một câu.

- Được, vậy thì làm phiền Tống lão đệ rồi.

Dương Khang tự hiểu đuối lý, cũng không nói gì nhiều nữa mà trực tiếp tắt máy.

Nhìn điện thoại đã chuyển về màn hình chờ, trong mắt lão Tống tràn đầy sự khinh thường.

- Anh cũng có ngày hôm nay à?

Sảng khoái!

Thật sự là quá sảng khoái!

Đây là lần đầu tiên lão đắc ý vênh vang nói chuyện với lão gia hỏa Dương Khang kia như thế.

Những oán khí tích tụ những năm gần đây cũng tản đi không ít, làm cho thể xác và tinh thần của lão đều rất thư sướng, quả thực giống như là vừa mới từ trong nhà tắm hơi đi ra.

- Thế nào? Sao lại cao hứng như vậy?

Lúc này, một tiếng hỏi đột nhiên vang lên.

Trần Lâm vừa mới trở về từ triển lãm cùng với bốn nhân viên tham gia từ trong thang máy đi ra.

- Trần Lâm, các người trở về rồi à?

Lão Tống phản ứng lại, vội vàng đón tiếp:

- Cậu không biết đâu, vừa rồi tên Dương Khang kia...

Lão thuật lại đơn giản chuyện vừa mới xảy ra một lần nữa.

Sau khi nghe xong, Trần Lâm bĩu môi:

- Có lẽ là đến để bàn chuyện hợp tác, không phải lúc trước anh ta còn muốn nhúng tay vào việc chế tạo Sát Lục Tiêm Tháp à? Trước tiên tạm thời bỏ anh ta qua một bên đi đi, bây giờ chúng ta còn có chuyện quan trọng hơn phải làm.

- Có chuyện gì?

- Quyết định phương hướng trò chơi mới!

Chưa đầy 10 phút.

Mười mấy người trong công ty Hồng Hoang đều tụ tập vào trong phòng họp.

Trên mặt mỗi người đều mang theo sự chờ mong và kích động nồng đậm, vây quanh bàn hội nghị nghị luận ầm ĩ.

- Gọi tất cả mọi người tới, đây là muốn tuyên bố chuyện lớn gì à?

- Nghe nói lão Tống muốn thương thảo hướng đi của trò chơi tiếp theo.

- Trò chơi mới rốt cuộc cũng tới rồi? Sẽ không phải lại là hạng mục Thỏ Nhân như trước nữa chứ?

- Sao anh lại xem thường Thỏ Nhân như vậy? Xem thường vị trí đầu tiên của hội triển lãm à?

Nghe nói như vậy, lão Lý ngồi ở bên cạnh lập tức không đồng ý.

Bình Luận (0)
Comment