Bàn Luận Tư Thế Ăn Cẩu Lương Chính Xác

Chương 15

Editor: Minori

Nhạc Thành sắp tới diễn ra trận bóng rổ.

Danh sách lớp 3 như sau: Cẩu Lương, Thời Vũ, Chiêm Vĩnh Triết, Trần Lý Bạch, uỷ viên thể ɖu͙ƈ cùng bạn học giáp dự bị.

Thời gian huấn luyện quyết định ở hai tiết thể ɖu͙ƈ hàng tuần và bốn ngày chủ nhật trước khi thi đấu.

Lý Lâm Linh cùng Trương Tiêu tự động xin ra trận phụ trách hậu cần, còn hưng phấn mà đề nghị vì cầu chúc thắng lợi và bồi dưỡng sự ăn ý, thứ bảy này mọi người hẹn đi liên hoan. Thời điểm nói lời này các cô không hẹn mà cùng dùng tầm mắt như lửa nóng nhìn về phía Cẩu Lương, những người khác nháy mắt đã hiểu, cũng nhìn thẳng đầu bếp. Đáng tiếc, Cẩu Lương cùng Thời Vũ thật không phối hợp mà từ chối.

——# Thời gian tốt đẹp, ta chỉ muốn chia sẻ cùng hắn. #

Cẩu Lương: Nhanh chóng thay ta thứ Bảy, hồn lực mỹ vị ngươi chờ ta nha ≧▽≦!

Hy vọng, hy vọng, thứ bảy tới, mỹ thực bước chân tới gần.

Thời gia.

Mẹ Thời: "Bộ quần áo này không đẹp, quá trang trọng. Con trai ngoan, nghe mẹ nói không sai, lần đầu tiên hẹn hò nhất định phải làm đối phương cảm thấy thoải mái, cố gắng cư xử giống như ngày thường, nếu không đối phương sẽ khẩn trương. Ai, bộ này được, thanh xuân nhàn nhã, chính là thích hợp nhất!"

Bà nội Thời: "Ai da, cháu trai yêu quý của ta hôm nay thật đẹp trai nha! Người lớn lên so với con đẹp bà sống 70 năm còn không có gặp qua đâu, nhưng ngàn vạn muốn tranh đua, nhất định phải đem con bé mang về để bà nhìn xem a!"

Bố Thời: "Con trai, phải chủ động quan tâm người ta, không cần vội vã việc chính mình liền quên con bé, hãy để cho con bé cảm nhận được con để ý, biết không?"

Ông nội Thời: "Sự quyến rũ của một người đàn ông nằm ở sự tự chủ, phép lịch sự trong buổi hẹn hò đầu tiên là về nhà đúng giờ."

......

Một ngày tốt đẹp bắt đầu từ đây.

Thời Vũ ăn xong bữa sáng, vừa mới buông muỗng xuống liền thu được tin nhắn của Cẩu Lương.

From Tiểu Hố Nhi: Cùng nhau ăn cơm sáng chứ? (づ ̄3 ̄)づ

Thời Vũ giây sau phản hồi: Được, tôi sẽ đến sau mười lăm phút nữa.

Nghĩ nghĩ, lại nhắn: (づ ̄3 ̄)づ

Xoay di động một vòng, Cẩu Lương vui tươi hớn hở mà đi chuẩn bị bữa sáng.

Tài xế chở Thời Vũ đến cửa tiểu khu, từ cốp xe lấy ra xe đạp, cười nói: "Tiểu thiếu gia, lót một cái cái đệm ở ghế sau ngồi lên mới thoải mái." Nói xong từ trong xe lấy ra một cái đệm mềm thay hắn cột lên —— tối hôm qua nhận được thông tri nói muốn đưa Tiểu thiếu gia đi hẹn hò, hắn cũng nhiều hai tay chuẩn bị đây. Thời Vũ nhìn xe đạp vừa mới thêm đệm dâu tây, tưởng tượng hình ảnh Cẩu Lương ngồi ở phía sau ôm lấy eo chính mình...... Hắn cười, không có tâm địa đối tài xế dò hỏi đến thời gian cùng địa điểm đón, hắn lắc lắc đầu, tỏ vẻ tự hắn trở về.

Cẩu Lương kéo hắn vào cửa, nhón chân hôn hắn.

Thời Vũ muốn thâm nhập, cậu nhẫn nại mà lui về phía sau, không vui nói: "Đợi chút lại hôn, cậu quá mỹ vị, bữa sáng đều bị cậu làm thành không ngon."

Thời Vũ bật cười.

Cẩu Lương hỏi hắn: "Muốn cùng nhau ăn chứ?"

Thời Vũ: "Không phải hẹn tốt rồi sao, đổi ý rồi?"

Cẩu Lương giơ tay sờ sờ bụng, ngửa đầu nói: "Đột nhiên có chút luyến tiếc đây."

Cậu chưa nói là luyến tiếc bữa sáng của mình hay là luyến tiếc dày vò hắn, Thời Vũ tự động xác định một đáp án, cười cười trái hôn một chút phải hôn một chút cặp má lúm đồng tiền kia đối với hắn có lực hấp dẫn trí mạng.

Ăn no bụng rồi, Cẩu Lương lấy làm tự hào trù nghệ nay đã hoàn toàn mất đi sức hấp dẫn, giống như chết đói mà "ăn" hồn lực vị dâu tây ngọt ngào, thời điểm xé mở chính mình còn chưa đã thèm mà ôm Thời Vũ nói: "Chúng ta cứ như vậy qua một ngày được không?"

Thời Vũ nói: "Được."

Cẩu Lương nở nụ cười.

Tuy nhiên vì độ hảo cảm dừng lại ở 80 đã một tuần không có tăng lên, cùng ngày hôm qua triền miên hôn lại không hề tăng lên 10% tiến độ nhiệm vụ, cậu vẫn là nhịn đau mở ra phó bản "Lần đầu tiên hẹn hò".

Thời Vũ nắm trong tay chìa khóa xe đạp, có chút gấp không chờ nổi.

Nhưng kế hoạch không theo kịp biến hoá, không chờ hắn đưa ra lời mời, Cẩu Lương đã đẩy ra một chiếc xe đạp cùng mẫu, đi về phía hắn.

Thời Vũ: "......"

Cẩu Lương làm bộ không nhìn thấy trêи mặt hắn mất mát, cưỡi lên xe, cười hì hì nói: "Bạn cùng bàn thân ái, xuất phát thôi."

Buổi hẹn hò đầu tiên của bọn họ dựa trêи lời khuyên của bốn vị "nhân sĩ thành công" ở Thời gia, định vị kịch bản lớn nhất trong quy củ hẹn hò —— luôn có một sức hấp dẫn khó có thể vượt qua, ai thử rồi mới biết.

Trạm thứ nhất, chính là công viên trò chơi.

Chơi không biết mệt mười lần tàu lượn siêu tốc, mười lần đại bãi chùy, mười lần thuyền hải tặc, mười lần cối xay gió lớn cùng mười lần nhảy lầu, sau đó bọn họ xếp hàng ở đội ngũ bánh xe quay.

Cẩu Lương còn liên tiếp quay đầu lại xem nhảy lầu tràn ngập tiếng thét chói tai, hướng Thời Vũ nói: "Lần sau chúng ta lại tới chơi."

Nếu không phải thời gian cơm trưa sắp tới rồi, cậu còn muốn chơi mười lần nữa!

Thời Vũ nhìn bộ dáng hưng phấn của cậu, đừng nói mười lần, trăm lần hắn đều phụng bồi tới cùng.

Bánh xe quay chậm rãi bay lên trời cao.

【 Hệ thống: Chủ nhân, thế giới này lưu hành câu nói, khi bánh xe quay đạt tới đỉnh điểm, hôn môi người yêu có thể vĩnh viễn ở bên nhau nha. 】

【 Cẩu Lương: Chủ ý này không tồi! 】

Cậu vừa bày ra tư thế hôn, Thời Vũ đã sớm tính toán thời gian cùng độ cao, lúc bánh xe quay tới đỉnh nháy mắt hôn môi cậu.

Cẩu Lương cười cong đôi mắt, "Thời Vũ, chúng ta sẽ cả đời ở bên nhau chứ?"

Thời Vũ hết sức ôn nhu nói: "Đương nhiên."

【 Đinh, độ hảo cảm của mục tiêu đổi mới, độ hảo cảm hiện tại: 81. 】

Cẩu Lương thấy hắn bủn xỉn tỏ vẻ bất mãn, nhéo nhéo mặt hắn, tính toán dùng "đồ ăn ngon" tới trấn an tâm hồn thuỷ tinh của chính mình. Mà khi lần nữa ăn đến hồn lực vị dâu tây của Thời Vũ, Cẩu Lương kinh ngạc phát hiện, vẻn vẹn chỉ là tăng lên 1 độ hảo cảm, chính là hương vị và mùi vị của hồn lực lại thăng hoa một cấp bậc —— Oaa, Cẩu Lương rất kϊƈɦ động!

Khi bánh xe quay trở về điểm thấp nhất, Thời Vũ mới vội vàng buông ra người đang háo hức, cười khẽ nói: "Đừng có gấp, không ai đoạt cùng cậu."

Cẩu Lương môi đỏ mọng, nhếch khóe miệng bá đạo mà nói: "Ai tới đoạt, tôi đều không cho."

【 Đinh, độ hảo cảm của mục tiêu đổi mới, độ hảo cảm trước mắt: 82. 】

Cẩu Lương: Oa oa, hiện tại hôn hắn, sẽ càng ngọt sao!

Đáng tiếc trước mắt bao người, Thời học bá vô cùng có tiết tháo mà không thỏa mãn yêu cầu này của cậu.

Trạm thứ hai, khi ba mẹ tỉ mỉ chọn lựa cả đêm: ghế dài tình nhân ở nhà ăn.

Những bản tình ca trữ tình, món ngon tinh xảo, hoa hồng tích lộ, không khí lãng mạn, Cẩu Lương nghiêm túc ăn cơm cùng nghiêm túc nhìn chăm chú Thời Vũ.

Cẩu Lương cắt một khối bò bít tết để vào trong miệng, ăn xong sau đó phát biểu cảm nghĩ: "Chọn nhân tài không tồi, đáng tiếc bò bít tết nấu hơi quá tay, bỏ lỡ hương vị tốt nhất. Lần tới tôi làm cho cậu ăn nha, cậu khẳng định không biết ăn bò bít tết ở quán, chỉ cần một miếng có thể chinh phục tâm hồn cậu."

Nhìn cậu đắc ý, Thời Vũ cười nói: "Tôi thật chờ mong."

Cẩu Lương thúc giục hắn: "Vậy thì mau ăn đi, tuy rằng không phải tốt nhất, nhưng lãng phí đồ ăn sẽ bị trời phạt, biết không?"

Thời Vũ kêu một tiếng, vẫn cứ nhìn thẳng vào Cẩu Lương.

Cẩu Lương ngán ngẩm liếc nhìn nhóm tình nhân chung quanh đang đút đồ ăn cho nhau, châu đầu ghé tai ở bên nhau thưởng thức cùng ly đồ uống, ném cho Thời Vũ một ánh mắt nhỏ "thật không có biện pháp với cậu", cắt gọn một miếng vuông nhỏ, dao nĩa, giơ lên trước mặt hắn, cười khanh khách mà nói: "Nhanh ăn đi."

Thời Vũ đôi mắt tức khắc sáng ngời.

Thịt bò đồng thời đi vào miệng, hệ thống vui sướиɠ phát sóng trực tiếp ↓

【 Đinh, độ hảo cảm của mục tiêu đổi mới, độ hảo cảm hiện tại: 83. 】

Cẩu Lương: Oaaa oa, thật muốn đem hắn kéo vào hẻm nhỏ! Ta muốn nhẫn nại.GIF

Trạm thứ ba, thư viện thành phố.

Ông nội Thời cố gắng hết sức đề nghị tỉ mỉ chọn lựa nội dung hẹn hò —— làm bài tập.

Đáng tiếc, người chưa bao giờ nghiêm túc đi học, không làm bài tập về nhà ×2, không thể lĩnh hội "tác nghiệp hẹn hò đại pháp" huyền diệu.

Nhưng không quan trọng, Thời học bá thiên phú cực cao đã tạo ra tư thế hẹn hò mới.

Lúc này, đặt ở trêи mặt bàn chính là bách khoa toàn thư Cẩu Lương yêu thích nhất, cậu đang nhỏ giọng mà cùng Thời Vũ thảo luận cách làm có tính khả thi cùng chỗ thiếu sót.

Đề cập đến sự "chuyên nghiệp" của mình, Cẩu Lương thao thao bất tuyệt miệng lưỡi lưu loát. Thời Vũ không phụ họa cậu, có khi sẽ đưa ra nghi vấn của chính mình, có khi sẽ lợi dụng tri thức sinh vật học cùng y học của mình cho Cẩu Lương đưa ra một ý tưởng độc đáo sâu sắc và mới mẻ, hoặc là gãi đúng chỗ ngứa mà lộ ra biểu tình "cậu thật là lợi hại" "thật muốn nếm thử", làm Cẩu Lương một câu tiếp một câu, trò chuyện càng thêm kịch liệt.

Thời học bá tâm cơ boy online, khéo léo mà nhắc nhở cậu nhỏ giọng chút, để duy trì hoàn cảnh học tập càng an tĩnh, hắn chu đáo tới gần Cẩu Lương một chút, gần một chút nữa......

Trạm thứ tư, rạp chiếu phim.

Sau khi ăn bữa tối ngon miệng, Cẩu Lương cùng Thời Vũ đạp đến điểm lấy phiếu. Đương nhiên, không thể thiếu khi chuẩn bị xem phim —— khoản bắp rang cỡ lớn cùng Coca lạnh sảng kɧօáϊ.

Thời Vũ thông minh không có một mặt tin tưởng phẩm vị của ba mẹ cùng ông bà, lựa chọn bộ phim tình yêu kinh điển kia, mà là cùng Cẩu Lương thương lượng.

Hai người tối hôm qua đã tìm hiểu một loạt bộ phim ăn khách, quả nhiên, Cẩu Lương lựa chọn một bộ phim 3D khủng bố cho điểm vượt qua 9.0, nghe nói có thể làm bạn khóc lóc về nhà tìm mẹ.

Ngồi xuống, Cẩu Lương để sát vào Thời Vũ thật tâm cơ mà đem tay vịn ở giữa chỗ ngồi kéo lên, ở bên tai hắn nói: "Chờ lát nữa sợ hãi, tôi sẽ ôm chặt cậu."

Thời Vũ nói: "Tôi hiện tại muốn ôm cậu."

Cẩu Lương hắc hắc cười.

Ánh đèn tắt, hình ảnh bắt đầu.

Đầu tiên xuất hiện chính là thanh âm đồng hồ báo thức, khi nhân vật chính đẩy cửa ra, ánh sáng chiếu qua, nữ chính đang nằm dài trong bồn tắm quay đầu lại —— cô đột nhiên hét lên một tiếng! Nam chính đứng ở cửa, mặt đầy dữ tợn và đầy vết máu. Hắn lộ ra tươi cười khủng bố, rõ ràng không tới gần nữ chính, nhưng cô gái lại như bị một đôi tay ác ma vô hình không ngừng ấn vào trong nước tràn đầy bọt biển, giãy giụa với nỗi hoảng sợ và tràn ngập ɖu͙ƈ vọng muốn sống......

"A a a a!"

Khi khán giả bị mở màn kinh sợ, theo bản năng mà ôm chặt cánh tay chính mình hoặc bấu lấy bạn đồng hành bên người.

Cảnh tượng tái hiện, âm thanh mở cửa lại lần nữa vang lên, nữ chính quay đầu —— lộ ra tươi cười ngọt ngào.

"Chồng à, anh đã về rồi."

Khuôn mặt nam chính đẹp trai dương môi lắc lắc ly rượu vang đỏ trong tay, lộ ra tươi cười quý phái, nhưng tầm mắt hắn lại không có dừng ở trêи mặt nữ chính, mà là ở trêи gương mờ ảo sau lưng cô.

Trong gương, hai người giống nhau, cùng một địa điểm, cảnh tượng nữ chính bị hành hạ đến chết ở trong bồn tắm còn đang tiếp tục. Theo biên độ nữ chính giãy giụa càng ngày càng nhỏ, dần dần chìm vào trong nước, nam chính dữ tợn tiến về phía nữ chính. Mà bên ngoài gương, nam chính ưu nhã làm động tác tương tự, đi về phía nữ chính cười đến càng ngọt ngào —— ly rượu trong tay hắn, rượu vang đỏ tươi đong đưa, màu sắc càng ngày càng đậm, biến thành máu.

Màn hình tối sầm.

【 Người trong gương 】 tên phim ba chữ xuất hiện ở trước mắt mọi người, bọn họ vừa rồi ngừng thở bây giờ mới có thể thở hổn hển một hơi.

"Thật dọa người......"

"A a, tôi có chút không dám nhìn."

"Bảo bối, em đợi chút đừng buông tôi ra a......"

Âm thanh khán giả truyền vào trong tai Cẩu Lương, cậu nghiêng đầu về phía Thời Vũ đang dán cánh tay bên người vào cánh tay của cậu, thấp giọng nói: "Bảo bối, cậu muốn cho mượn tay sao?"

Thời Vũ nói: "Cậu làm bộ sợ hãi, thỏa mãn một chút tâm hư vinh của bạn trai, được chứ?"

"Thuận theo cậu."

Cẩu Lương nói, từ trong lòng ôm thùng bắp rang lấy ra một viên bắp rang nhét vào trong miệng hắn.

Thời Vũ trong ánh sáng yếu ớt trông thấy cậu đang cười, trêи mặt không một chút giãy giụa, dường như chỉ là một động tác lơ đãng theo bản năng —— hắn tựa hồ bị xếp vào phạm vi bảo vệ đồ ăn mà Cẩu Lương cho phép ăn chung, nhận thức được điểm này làm Thời Vũ tâm sinh vui sướиɠ.

【 Đinh, độ hảo cảm của mục tiêu đổi mới, độ hảo cảm hiện tại: 84. 】

Cẩu Lương bỗng dưng quay đầu nhìn hắn, nuốt nuốt nước miếng, nói: "Bạn cùng bàn, cũng muốn ăn sao?"

Thời Vũ: "Cậu cho sao?"

Cẩu Lương dùng viên bắp rang thứ hai thay thế trả lời, cậu để sát vào Thời Vũ, ɭϊếʍ ɭϊếʍ bờ môi của hắn nói: "Bảo bối, tôi không nhịn được."

"Hửm?"

Cẩu Lương không nói gì, xông vào

trong miệng hắn đoạt đồ ăn ——

Biển ý thức bị 【Q﹏Q】【T﹏T】【Q△Q】

【T△T】...... Tràn ngập, hệ thống run bần bật.

【 Hệ thống: Chủ, chủ nhân? Ngài làm sao vậy! 】

【 Cẩu Lương: Ta hẳn là sớm một chút xuống tay! Ăn ngon ăn ngon ăn thật ngon! Ta đã bỏ lỡ mỹ vị như vậy trong mấy tiếng, tâm thật đau! 】

【 Hệ thống:...... Ngài tiếp tục. 】

Viên bắp rang kia không biết bị ai ăn luôn, cảm giác được Cẩu Lương dồn dập mà coi là đồ ăn, Thời Vũ vừa hôn cậu vừa cười, giơ tay từ trong lòng ngực cậu cầm lấy một viên bắp rang, đặt ở trong miệng, để vào, chủ động đút cho cậu.

Cẩu Lương đôi mắt thoáng chốc phóng sáng.

# Thắp sáng tư thế ăn cơm mới, mẹ không bao giờ phải lo lắng ta có bệnh kén ăn a!

(o* =∀=)o! #

Một thùng bắp rang chia sẻ xong, bọn họ nằm cùng nhau thở hổn hển, ở trong tiếng thét chói tai tràn ngập hoảng sợ tại rạp chiếu phim rõ ràng lại mơ hồ. Thời Vũ hai tay ôm lấy cậu, bàn tay dùng sức mà ấn ở trêи lưng ghế, trong mắt cất giấu ɖu͙ƈ vọng càng sâu càng mãnh liệt, nhưng mười mấy năm gia giáo làm hắn khắc chế động tác càng thân mật, nhịn đến đốt ngón tay vì quá mức dùng sức mà cứng đờ căng chặt.

Cẩu Lương tinh tường cảm nhận được, mỉm cười trước khi nói một lời.

Cậu nói: "Thân ái, cậu muốn làm gì tôi đây?"

Thời Vũ dùng sức mà hôn má lúm đồng tiền, hắn đựng đầy vui vẻ từ chối trả lời.

Cẩu Lương giễu cợt hắn là người nhát gan, cố ý nói: "Cậu không làm, làm sao biết tôi sẽ từ chối chứ?"

Thời Vũ: "......"

Hắn nhấp môi, trong mắt tràn đầy ɖu͙ƈ vọng sắp mất tự chủ.

Cẩu Lương còn ngại hắn chưa chịu đủ kϊƈɦ thích, kéo tay hắn đặt ở trêи đùi chính mình, mắt mang khiêu khích mà nhìn hắn, tựa hồ như đang hỏi hắn: Có dám hay không?

Thời Vũ hô hấp trở nên nặng nề hơn, hắn lâm vào đấu tranh giữa lý trí và cảm tính, chỉ chốc lát sau liền tước vũ khí đầu hàng trước Cẩu Lương, bàn tay to dùng sức mà sờ soạng đùi Cẩu Lương, còn muốn hướng nơi tư mật thâm nhập ——

"Xiiít"

Coca lạnh băng dán ở trêи mặt, làm Thời Vũ nháy mắt phục hồi tinh thần.

Đầu sỏ gây tội Cẩu Lương nhìn hắn cả người cứng đờ mà dừng lại động tác, cười đến càng vui sướиɠ, tràn đầy đắc ý mà nói: "Như thế nào không tiếp tục a, bạn trai yêu dấu?"

Thời Vũ hít sâu một hơi, thu hồi muốn làm ác tay, nghiến răng nghiến lợi mà nói: "Bạn cùng bàn, tôi đã quên nói cho cậu, trí nhớ của tôi cũng rất tốt đấy."

Trêu ghẹo đi, làm đi, một ngày nào đó tôi muốn —— đem cậu "Làm" đến phát khóc.

【 Đinh, độ hảo cảm của mục tiêu đổi mới, độ hảo cảm hiện tại: 85. 】

【 Cẩu Lương: Lại muốn ăn, chính là miệng thật tê......Q^Q. 】

【 Hệ thống: Đinh, tiến độ nhiệm vụ hiện tại: 10%. Ăn hết a, chủ nhân, ngài còn muốn tích phân chứ! 】

【 Cẩu Lương:...... Hừ. 】

Đưa Cẩu Lương về nhà, hai phấn nộn sơ ca ở cửa lưu luyến chia tay. Cẩu Lương rốt cuộc vẫn đạt được như nguyện, hương vị 85 a, cho dù ngày mai miệng sưng lên cũng xứng đáng a!

Thời Vũ sờ sờ gương mặt cậu sưng lên ê ẩm, cúi đầu hỏi cậu: "Hôm nay vui chứ?"

Cẩu Lương gật đầu lại gật đầu.

Thời Vũ hôn hôn trán cậu, cười nói: "Thứ bảy tuần sau tôi lại tới đây giúp cậu nấu cơm, được không?"

Cẩu Lương cảm thấy chủ ý này thật tuyệt vời —— không cần băn khoăn trước công chúng, muốn ăn liền ăn, quả thực không thể tuyệt vời hơn!

Thời Vũ có một câu rồi không một câu mà nói chuyện, đến câu nói hẹn gặp lại ở bên miệng xoay vài đạo cũng chưa thể nói ra thành công. Cẩu Lương ngửa đầu chạm bờ môi của hắn, nói: "Đi mau a, ngày mai gặp."

Thời Vũ: "...... Được rồi."

Chờ hắn xoay người, Cẩu Lương lại kéo lại hắn.

Hai nơi má lúm đồng tiền thật sâu, cậu cười nói: "Ngày mai, cùng nhau ăn cơm sáng nhé?"

Thời Vũ vui vẻ đáp ứng.

*

Thứ hai.

Ban 11 lớp 3.

Lý Lâm Linh trông mong mà nhìn tổ hợp học bá cùng ăn bữa sáng thuận tiện ngược toàn bộ lớp, hụt hẫng hỏi: "A Trình, hôm nay cậu và Thời học bá cùng nhau tới trường học a?"

Ngày hôm qua sau khi huấn luyện bóng rổ kết thúc, Cẩu Lương đơn độc gọi Thời Vũ cùng nhau đạp xe về nhà ăn cơm chiều, cũng đã đưa tới một đám đáng giá thù hận lớn. Lúc này, gặp lại hắn cùng Cẩu Lương ăn bữa sáng mỹ vị phong phú giống nhau, Lý Lâm Linh tức khắc cào tâm cào phổi: Thời học bá, tan học đừng đi!!

Cẩu Lương ngẩng đầu cười, "Đừng nhìn, phúc lợi độc nhất vô nhị."

Lý Lâm Linh: "Vì cái gì nha?"

Cẩu Lương: "Cậu ấy mời tôi ăn món ngon nhất thế giới này, cậu không được."

Lý Lâm Linh: "Là cái gì nha, cậu làm sao biết tôi không có?"

Cẩu Lương không nói chuyện, luôn luôn tham dự cực nhỏ cuộc đối thoại ngốc nghếch của bọn họ, Thời Vũ ngẩng đầu lên, mỉm cười mà nhìn hoa khôi trường, nói: "Cậu muốn biết?"

Lý Lâm Linh gương mặt tươi cười cứng đờ, máy móc mà lặng lẽ quay đầu lại: "......Tôi Không muốn. QAQ."

Cẩu Lương cười to ra tiếng.

Tiết đầu giờ bắt đầu, ngoài dự đoán của mọi người mà chủ nhiệm lớp mang đến một nữ sinh —— ở trong nháy mắt khi cô bước vào lớp, Cẩu Lương rõ ràng cảm giác được hooc-mon kϊƈɦ thích của các bạn học nam dâng lên.

Chỉ nghe chủ nhiệm lớp nói: "Bạn học Hà Lâm ban đầu học ở trung học đệ nhất, bắt đầu từ hôm nay em ấy sẽ trở thành một thành viên của đại gia đình lớp 3 chúng ta, mọi người vỗ tay hoan nghênh em ấy."

Hà Lâm đem ngọn tóc vén đến sau tai, ngượng ngùng mà cười: "Tớ là Hà Lâm, lần đầu gặp mặt, xin mọi người chiếu cố nhiều hơn."

Lời còn chưa dứt, các nam sinh kϊƈɦ động mà liền kém đem tay vỗ đỏ.

【 Đinh, chủ nhân, hồn thể mục tiêu đối người này bài xích hảo cảm mãnh liệt. 】

【 Cẩu Lương:...... Em gái ngực lớn như vậy hắn đều không thích, quả nhiên, chỉ có ta người con trai đáng yêu như vậy mới có thể chinh phục được hắn. [ mặt kiêu ngạo ]】

【 Hệ thống: ( ̄▽ ̄ ") 】

Chỉ thấy bạn học mỹ nữ mới đến hướng góc lớp đi tới, mặt cô ửng đỏ, đối Cẩu Lương nói: "Bạn học này, xin hỏi có tiện cùng cậu đổi vị trí một chút không?" Thời điểm nói lời này, đôi mắt cô lại chưa từng từ trêи sườn mặt Thời Vũ dời đi.

Cẩu Lương nhướng mày, bạn học mới rõ ràng có ý đồ đối Thời học bá, làm tan nát trái tim của các chàng trai.

Cậu cười lộ ra má lúm đồng tiền nhợt nhạt, tay đáp trêи bả vai Thời học bá, chọc chọc mặt hắn nói: "Bạn cùng bàn thân ái, cậu thấy thế nào?"

Thời Vũ từ trong sách ngẩng đầu lên, đem sách vở lấy ra, từ cặp sách lấy ra một phần hộp đồ ăn, xốc lên đưa cho cậu, cười khẽ nói: "Bà nội làm riêng cho cậu."

Sữa tươi chua vàng óng ánh, vị sữa béo ngậy, tức khắc làm Cẩu Lương bỏ qua hoả tiễn ném vào tình địch.

Thời Vũ mỉm cười nhìn người vừa ăn vừa khen hắn.

Bị vắng vẻ, Hà Lâm từ đầu chí cuối không được Thời Vũ nhìn đến một ánh mắt, nụ cười cứng đờ trêи khuôn mặt xinh đẹp.

Bình Luận (0)
Comment