Bản Chép Tay Tâm Nguyện Của Nữ Phụ

Chương 8

Bạch Liễm nghe vậy liền cả kinh, cô không nghĩ tới Quý Lạc không phải nói thẳng rằng "Tôi chính là người cứu anh", mà lại lấy một loại phương thức uyển chuyển khác để chứng minh.

Không được, không thể để cho Quý Lạc phá hư hết thảy.

"Quý Lạc, ngày đó thật sự cảm ơn cậu, nếu không phải cậu gọi điện thoại tới an ủi tớ, ta cũng không biết nên làm sao bây giờ, may mắn lúc sau cậu cũng tới."

Một câu, liền giải thích nguyên do.

Tảng đá trong lòng Tưởng Phi rốt cuộc cũng rớt xuống, thì ra lúc sau Quý Lạc có tới, cũng không phải cô cứu hắn.

Quý Lạc trong mắt mang theo tia trào phúng chợt lướt qua, cô cũng không có vội vã phản bác, mà dùng một loại biểu tình phức tạp nhìn chằm chằm Tưởng Phi, tiếp theo khẽ nhắm hai tròng mắt lại, như đang hạ quyết định gì đó.

Lúc mở mắt ra, trong hai mắt cô chỉ còn lại thanh minh, thấp giọng nói: "Không cần cảm ơn."

Trên mặt Bạch Liễm hiện lên một tia đắc ý, cô biết, Quý Lạc nhất định sẽ không ở trước mặt mọi người đi vạch trần cô.

Tia đắc ý đó đều bị Quý Lạc thu hết vào đáy mắt, tuy rằng ngoài mặt cô vẫn là bộ dáng bình tĩnh, nhưng nội tâm đã sớm lên kế hoạch cho tốt.

Bạch Liễm a Bạch Liễm, cô xác thật rất hiểu biết Quý Lạc, cho dù lúc trước đã biết chân tướng, cũng chỉ là một mình tìm cô đối chất, chính là vì nhìn cho mặt mũi của cô, mà cô, không chỉ không cảm thấy có lỗi, còn lập kế hãm hại cô ấy.

Đừng nóng vội, lập tức liền sẽ cho cô nếm thử cái loại tư vị bất lực này.

Vốn dĩ Bạch Liễm cùng Tưởng Phi có hảo cảm với nhau, cũng có vài đề tài để nói, chính là lúc này trung gian lại thêm Quý Lạc, hơn nữa không khí vừa mới nãy có chút không thoải mái, vì thế một đường ba người đều không có nói gì, thẳng đến khi nhà Bạch Liễm xuất hiện ở trước mắt.

Bất đồng với biệt thự cao cấp của Quý Lạc cùng Tưởng Phi, nhà Bạch Liễm chỉ là một nhà lầu kiểu cũ, có thể là bởi vì đã có vài thập niên, tường ngoài hơi có chút đen, mặt tường thậm chí còn có rất nhiều vết rách, nhìn qua thực không an toàn.

Lúc trước tuy rằng Tưởng Phi cũng có cùng Bạch Liễm cùng nhau về, nhưng lại chưa bao giờ đưa cô về đến nhà, mỗi lần hắn đều ở địa phương cách đây không xa lắm trở về. Lần này bởi vì có Quý Lạc, cho nên mới có thể đến nhà cô.

Hắn biết gia cảnh Bạch Liễm không tốt, lại không nghĩ rằng cô thế nhưng lại ở tại cái địa phương cũ nát như vậy.

Lúc này Quý Lạc mở miệng nói: "Tiểu Liễm, tớ đã sớm nói qua là cậu nên dọn tới chỗ khác, một cô gái một mình ở nơi này thật sự không an toàn, nếu cậu không có tiền, tớ có thể cho cậu mượn."

Lời này vừa nói ra, nháy mắt Bạch Liễm cảm thấy rất khó kham, vốn dĩ không nghĩ sẽ để cho Tưởng Phi nhìn thấy nhà cô, bất đắc dĩ Quý Lạc đã sớm lại đây, nếu không cho hắn tới thật không biết nói thế nào.

Nghĩ lại lời Quý Lạc nói, còn không phải muốn biểu lộ ra chính mình cao quý thế nào sao, nếu có tiền như vậy, vì cái gì không trực tiếp mua cho cô một bộ phòng ở, còn ở đây nói cho mượn?

Tưởng Phi cùng tâm tình của Bạch Liễm lại bất đồng, hắn thật không ngờ Quý Lạc không chỉ có lớn lên xinh đẹp, mà tâm địa cũng rất tốt, không có bởi vì chính mình có tiền mà đi khinh thường Bạch Liễm, hơn nữa vì không muốn cho Bạch Liễm cảm thấy mất mặt, chỉ nói là cho mượn tiền.

Hắn nhìn sườn mặt của Quý Lạc, đột nhiên phát hiện trên mặt cô hình như có một cái má lúm đồng tiền nhợt nhạt, cảm giác thực ấm áp, hảo cảm trong lòng đối với Quý Lạc tăng thêm vài phần.

【 Lạc Lạc, hảo cảm của Tưởng Phi thêm 15, hiện tại độ hảo cảm là 30. 】

Nhị Linh thực hưng phấn, lấy tốc độ của Quý Lạc mà nói, làm Tưởng Phi yêu cô bất quá chỉ là vấn đề thời gian.

30? Nói như vậy ban đầu Tưởng Phi cũng đã đối với cô có 15 phần hảo cảm, xem ra khuôn mặt này vẫn dùng rất tốt a, rốt cuộc mỹ nhân đều là cảnh đẹp ý vui mà.

"Tiểu Liễm, cậu trước cứ đi lên đi, tớ về nhà đây."

Bạch Liễm liền đáp ứng, cũng không có nghĩ nhiều, liền đi lên lầu.

Quý Lạc chỉ là hơi hơi đối với Tưởng Phi gật gật đầu, sau đó cũng xoay người liền đi.

Mặt sau có tiếng bước chân rất nhỏ, Quý Lạc tự nhiên biết đó là ai, nhà Tưởng Phi cũng thuộc phương hướng này, nếu Bạch Liễm biết, còn sẽ yên tâm mà lên lầu sao?

Cô ở trong lòng đếm đến ba, sau đó liền quay đầu lại, nhìn thấy ở phía sau chính là Tưởng Phi, ra vẻ kinh ngạc hỏi.

"Di, nhà anh cũng là ở phương hướng này?"

Hiển nhiên sắc mặt Tưởng Phi có chút mất tự nhiên, khẽ ừ một tiếng đáp lại.
Bình Luận (0)
Comment