Âu Lạc Truyện

Chương 242 - Gặp Mặt Trưởng Lão Đoàn

Trường tiễn xé gió lao tới, tốc độ nhanh tới mức mắt thường không thể nhìn thấy rõ, thế nhưng Lạc Long lại còn nhanh hơn, hai tay hắn đưa ra trước nhẹ nhàng tóm gọn lại cả hai mũi tên, khẽ vận sức liền bóp nát chúng.

-Răng rắc!

Thân ảnh hắn lắc lư một chút liền bay lên trên đầu một nữ tử trong đó, trong nháy mắt đánh ra mười mấy chưởng ấn về phía nàng kia. Nữ xà nhân kia vội vàng tránh né nhưng thân thể của nàng bỗng dưng bị thứ gì đó ghim chặt trên mặt đất, dù là chỉ di chuyển một xích cũng không thể.

-Đệ nhị thập tứ kết, Sinh Mệnh Chấn Áp!

Lạc Long vừa dứt lời thì mười mấy đạo chưởng ấn cũng đã đánh về phía nữ xà nhân kia. Nàng kia biết bản thân không thể tránh né, chỉ đành lấy ra một tấm khiên xù xì màu đen giơ cao lên chắn trên đầu mình, đồng thời vận hết chân khí truyền vào trong đó, cất tiếng hét:

-A a a!

Tiếng hét của nàng vừa mới vang lên liền im bặt, phòng ngự mạnh nhất của nàng trong nháy mắt bị xé tan, thân thể của nàng cũng bị đánh bẹp xuống dưới mặt đất tạo thành một cái hố sâu hoắm.

-Chết tiệt!

Nữ xà nhân còn lại thấy đồng bạn thê thảm như vậy thì tức giận không nói nên lời, nàng ta lấy ra một mũi tên màu bạc, tay phải kéo căng dây cung nhất có thể bắn ra một tiễn về phía Lạc Long. Mũi tên kia mang theo chân khí nồng đậm hóa thành hư ảnh một đầu cự xà, nó há cái miệng khổng lồ cắn về phía Lạc Long. Lạc Long không thèm bận tâm, tay phải của hắn đánh ra một chưởng đối kháng với mũi tên kia.

-Ầm!

Một chưởng này không phải võ kỹ cường đại gì nhưng lại dễ dàng đánh nát công kích của nữ xà nhân kia, như vậy cũng đủ thấy chênh lệch giữa hai bên. Lạc Long nhìn vào bốn tên nam tử đang lao tới đánh về phía mình, hắn hít sâu một hơi rồi phát ra tiếng rống đinh tai nhức óc.

-Vọng Nguyệt Hống!

Bốn tên nam tử bị âm ba khủng bố đánh lui lại, Lạc Long nhân cơ hội này hóa thành một luồng khói xanh đánh về phía nữ tử kia. Có điều khi hắn chỉ còn cách nàng ta hai mét thì giữa hai người lại xuất hiện thân ảnh của một lão già. Lão già này cũng là xà nhân, phần thân người phía trên chỉ mặc một chiếc áo tay ngắn để lộ làn da có nhiều vết nhăn. Tóc của lão ta có nhiều chỗ đã hoa râm, tuy nhiên cơ bắp trên cơ thể thì vẫn còn vô cùng săn chắc, khí tức tỏa ra từ người lão ta cũng khiến người khác ngạt thở.

-Các hạ thực sự cường đại, đám người Nguyên Tinh không phải là đối thủ, ta thay mặt bọn hắn nhận thua, cũng xin lỗi các hạ vì trước đó có điểm mạo phạm.

-Lục hải cảnh sao?

Lạc Long cũng không kinh ngạc vì sự xuất hiện của đối phương, hắn dừng lại cước bộ nói:

-Ha ha, ta cũng không để bụng chuyện vừa rồi, hơn nữa ta tới đây là còn để giúp xà nhân tộc đó. Không biết các hạ là trưởng lão thứ mấy của xà nhân tộc?

Lão già kia giật mình, vội chắp tay nói:

-Tại hạ là ngũ trưởng lão của xà nhân tộc, Mạc Giáp.

Lạc Long cũng chắp tay đáp lễ nói:

-Bằng hữu của Nhân Trung Long, Lạc Long.

Mạc Giáp tỏ ra kinh ngạc vô cùng, từ khi nào mà tiểu tử Nhân Trung Long kia lại kết giao được với bằng hữu có thực lực cường đại tới như vậy chứ? Lần trước hắn tới xà nhân tộc trộm đồ chỉ dẫn theo một tên nhất hải cảnh mà thôi, lần này lại có một kẻ mà ngay cả lão cũng không nhìn thấu.

-Các ngươi còn ở đó làm gì? Muốn để cho địch nhân thấy bản thân vô năng như thế nào sao? Còn không mau vào thành?

Địch nhân trong lời của lão cũng không phải dùng để chỉ Lạc Long, hắn cũng biết điều này.

-Lạc huynh, mời vào thành, xà nhân tộc chúng ta muốn thương lượng với ngươi một chút.

Lạc Long vui lòng đi theo đối phương, hoàn toàn không có chút e ngại nào khiến cho Mạc Giáp có chút ngạc nhiên, không nghĩ tới hắn dễ nói chuyện như vậy. Phải biết rằng nếu như đi vào Xà Nhân thành rồi thì sẽ hoàn toàn bị xà nhân tộc bao vây, sinh tử của Lạc Long sẽ bị bọn hắn hoàn toàn chưởng khống. Có điều hắn cũng không biết thực lực chân chính của Lạc Long, nếu như đối phương muốn đi thì cho dù toàn bộ xà nhân tộc có ra tay cũng không thể giữ hắn lại.

-Mạc huynh, có thể giảng giải cho tại hạ về chuyện giữa xà nhân tộc và huyền mãng tộc được không?

Lạc Long mặc dù biết rất rõ tình trạng hiện tại của xà nhân tộc nhưng dọc đường đi vẫn vờ như rất hiếu kỳ mà hỏi Mạc Giáp. Mạc Giáp cũng không hề giấu giếm, một năm một mười kể lại với hắn:

-Chuyện này kỳ thực rất đơn giản, xà nhân tộc của chúng ta đã chiếm cứ Cố Lâm hoang mạc này mấy trăm năm rồi, chuyện sẽ chẳng có gì nếu như chúng ta không phát hiện ra dưới lòng đất của Xà Nhân thành có một đạo Địa Hỏa Bình Viêm tồn tại. Huyền mãng tộc ở tại Độn Quang sơn mạch gần đây biết tin thì liền có ý định muốn cướp đoạt thiên hỏa làm của riêng, có điều nhiều lần bị Nhan Phi nữ vương đánh lui. Chỉ là sau khi nữ vương hấp thụ Địa Hỏa Bình Viêm cùng với Nhân Trung Long thì thân thể lại phát sinh dị biến, thời thời khắc khắc đều phải đi theo tiểu tử kia, do đó xà nhân tộc liền mất đi chiến lực mạnh mẽ nhất, huyền mãng tộc cũng nhân cơ hội đó mà liên tiếp gây chiến với tộc của chúng ta.

Lạc Long gật gù không ngừng, hai người phi hành trên không trung vừa nói chuyện, một lát sau liền tới một tòa thạch điện khổng lồ. Nơi này là Nữ Vương điện, là nơi mà nữ vương Nhan Phi từng ở, cũng là nơi ở của những người mạnh mẽ nhất của xà nhân tộc. Bên trong xà nhân tộc thì Nhan Phi là người có thực lực mạnh nhất, tu vi trước đây đạt tới bát hải cảnh mặc dù bản thân nàng còn rất trẻ. Ngoại trừ nàng ta ra thì xà nhân tộc còn có một trưởng lão đoàn, là tập hợp bảy tên cường giả mạnh nhất ngoại trừ nữ vương, thực lực yếu nhất cũng là lục hải cảnh.

Bên trong thạch điện, Lạc Long được đưa vào trong một phòng kín, một mình hắn đối diện với bảy vị đại trưởng lão của trưởng lão đoàn. Đám người này có ba nữ bốn nam, nữ tử đều là bộ dáng trung niên, còn nam tử thì toàn là mấy lão già, đỉnh điểm nhất trong đó có một lão nhân nhìn như một phàm nhân bảy tám mươi tuổi, có thể nói là đã gần đất xa trời. Có điều lão ta lại là người có thực lực mạnh nhất, đạt tới thất hải cảnh đỉnh phong, hơn nữa khí huyết của tu sĩ cho dù có tới cuối đời cũng sẽ không suy bại nên cho dù có già đi chăng nữa thì lão ta vẫn là kẻ đáng gờm nhất ở đây. Đối diện với một đám cường giả đỉnh cao nhưng sắc mặt của Lạc Long vẫn bình tĩnh như nước khiến cho đám trưởng lão của xà nhân tộc âm thầm tán thưởng.

-Vị huynh đệ này là Lạc Long đúng không, chúng ta là đại trưởng lão của trưởng lão đoàn, rất hân hạnh được làm quen với huynh đệ.

Các vị trưởng lão lần lượt giới thiệu tên của bản thân, Lạc Long cũng không đánh mất lễ tiết, hắn chắp tay cười đáp:

-Các vị trưởng lão khách khí rồi. Tại hạ đã nắm tương đối rõ tình hình của quý tộc với huyền mãng tộc, cũng xin nói thẳng quan điểm của bản thân.

Dù sao thì hai bên cũng không phải hảo hữu gì với nhau nên Lạc Long cũng không muốn hàn huyên lâu dài với mấy người này.

-Không biết Lạc huynh đệ muốn nói gì?

Lão già lớn tuổi nhất lên tiếng hỏi, Lạc Long liền đáp:

-Ta tới đây để giúp đỡ xà nhân tộc nhưng bản thân còn có việc khác phải làm, chuyến này chỉ là tiện đường mà thôi. Do đó ta muốn phối hợp với xà nhân tộc trong thời gian ngắn nhất diệt đi huyền mãng tộc.

Một đám trưởng lão nghe hắn nói chuyện to gan như vậy thì cả kinh nhưng cũng không ai buông lời chế giễu hắn, dù sao thì không ai ở đây có thể nhìn thấu tu vi của Lạc Long. Với linh hồn đạt tới hóa thần cảnh thì không có võ giả khí hải cảnh nào có thể nhìn thấu tu vi của hắn.

-Nếu như Lạc huynh đệ đã nói như vậy thì chắc hẳn đã có suy nghĩ của riêng mình rồi, không biết có thể nói cho chúng ta nghe được không?

Lạc Long không tỏ ra thần bí, hắn gật đầu trả lời:

-Tương quan lực lượng của quý tộc với huyền mãng tộc không sai lệch nhau bao nhiêu, chỉ là thiếu đi Nhan Phi nữ vương nên ít hơn bọn hắn một tên cường giả đỉnh cao mà thôi. Nghe nói cường giả mạnh nhất của huyền mãng tộc là Huyền Đương, một tên võ giả thất hải cảnh đỉnh phong, ta có thể cầm chân hắn, như vậy thì thực lực hai bên sẽ lại ngang nhau.

Đám trưởng lão nghe hắn nói như vậy thì chấn kinh, ánh mắt nhìn hắn tràn đầy vẻ nghi hoặc.

-Lạc huynh đệ, lời này của ngươi có thật không?

Lạc Long vẫn bình tĩnh đáp:

-Đương nhiên là thật.

Trưởng lão già nhất lại nói:

-Không phải chúng ta nghi ngờ Lạc huynh đệ, nhưng lời này của ngươi cũng quá khó tin rồi. Huyền Đương là cường giả tối cao trong thất hải cảnh, ngay cả lão phu cũng không địch nổi, nếu như Lạc huynh đệ có tự tin có thể một mình ngăn cản hắn thì chi bằng ta và ngươi luận bàn một chút, Lạc huynh đệ thấy sao?

Lạc Long không hề rối loạn, vẫn một mực giữ vẻ bình tĩnh mà nói:

-Kỳ thực tại hạ đang có thương thế trong người, thực lực giảm mạnh, cần dăm bữa nửa tháng mới có thể khôi phục.

Lời này của hắn rõ ràng là nói láo, vả lại còn rất qua loa, đương nhiên không thể khiến đám người đại trưởng lão tin phục được.

-Đương nhiên ta cũng hiểu nếu bản thân không thể hiện đôi chút thì không thể khiến cho các vị tin tưởng được. Nếu như muốn thì ta vẫn có thể chiến đấu một hồi, chi bằng để Mạc Giáp huynh tới thử thực lực của ta đi, như vậy có được không?

Bình Luận (0)
Comment