Âu Lạc Truyện

Chương 203 - Phi Hành Truy Đuổi

Diêm Thanh hừ lạnh một tiếng, trong lòng vô cùng bực bội. Mặc dù không có cơ sở gì nhưng hắn dám chắc ba tên này là người của Bạch Hạc tông, hơn nữa còn là ba tên có bối phận rất cao. Lòng của Diêm Thanh nóng như lửa đốt, hắn đã thấy cách thoát thân đáng sợ của Lạc Long nhưng cũng không biết đối phương có thể thoát khỏi truy sát được hay không. Kỳ thực nếu như Định Tranh vương còn ở nơi này thì cho dù người của Bạch Hạc tông có gan to bằng trời cũng không dám động thủ. Thế nhưng Định Tranh vương là nhân vật hạng gì, há sẽ ở lại biên cương này mãi hay sao?

Ở một góc khác trong Huyết Sát thành, lúc này mười tên Lạc Long đã theo mười hướng chạy ra khỏi quân doanh rồi, trong đó có ba người bị ba tên hắc y nhân một mực bám theo. Ba tên hắc y nhân kia vừa ra khỏi quân doanh thì thân hình lập tức nâng cao lên trên, vậy mà lại có thể phi hành. Ba tên này khẳng định là cường giả khí hải cảnh, bởi vì chỉ có cường giả khí hải cảnh mới có thể phi hành được. Tốc độ của bọn hắn cực kỳ nhanh, so với đám yêu thú phi hành kia thì phải nhanh gấp bốn năm lần, chỉ trong chớp mắt đã đuổi kịp ba người mặc lam bào.

-Oành!

Một tên mặc hắc y đánh một chưởng lên Lạc Long, chỉ nghe thấy một tiếng nổ vang, yêu thú dưới chân hắn bị đánh cho nổ banh xác. Có điều một màn kinh khủng hơn lại xảy ra, thân ảnh của Lạc Long từ trước đó đã tách ra với yêu thú kia, vậy mà cũng phi hành trên không trung bỏ chạy theo một hướng khác.

-Cái quái gì?

Hắc y nhân hết sức kinh hãi, nhưng rất nhanh hắn đã nghĩ ra lý do. Đối phương là linh tu linh biến cảnh, tất nhiên cũng có thể phi hành rồi. Tu vi thật sự của Lạc Long đã sớm bị người đời biết tới, tất nhiên hắn cũng biết điều này. Chỉ là bên trong đế quốc đã rất lâu không xuất hiện linh tu đạt tới linh biến cảnh rồi, nên mọi người cũng đã quên mất bọn họ cũng có thể phi hành. Không thể không nói linh tu quá cường hãn, bọn họ có thể làm được điều mà võ tu hơn một đại cảnh giới mới làm được.

Nhưng cho dù linh biến cảnh có thể phi hành được thì tốc độ cũng kém xa võ giả khí hải cảnh. Lại nói khả năng phi hành của tu sĩ linh biến cảnh và khí hải cảnh đều vô cùng hạn chế, cơ hồ chỉ có thể bay thẳng theo một hướng mà thôi. Hắc y nhân sau khi vồ hụt thì đáp xuống đất rồi lập tức đổi hướng đuổi theo Lạc Long. Lúc này Lạc Long đã bay đi được một đoạn khá xa nhưng với chênh lệch tốc độ của hai người thì cùng lắm là một phút sau hắn sẽ bị đuổi kịp.

-Tiểu tử, để mạng lại!

Hắc y nhân mắt thấy bản thân đã tiếp cận được tới gần Lạc Long thì liền quát lạnh một tiếng, đánh một chưởng lên người hắn. Lạc Long cũng không kinh sợ, hắn ném ra một đống phù chú tạo thành phù trận, triệu hồi một tấm băng thuẫn lớn dày tới cả thước chắn trước người.

-Oanh!

Băng thuẫn chỉ ngăn cản được chưởng ấn kia mấy giây rồi liền bị nó đánh tan. Chỉ là trong mấy giây này Lạc Long liền thi triển võ kỹ nhân cấp Đạp Phong bộ, cả người lập tức đổi hướng bay về một hướng khác. Võ kỹ này hắn đã không dùng từ rất lâu rồi, có điều bây giờ sử dụng lại vô cùng thích hợp. Nếu tu sĩ linh biến cảnh hoặc khí hải cảnh đang phi hành mà muốn đổi hướng thì bọn hắn phải vận dụng lực lượng rất lớn, nhưng làm như vậy thì sẽ tiêu hao một lượng chân khí hoặc linh hồn lực khổng lồ, do đó bọn họ thường sẽ chọn cách để bản thân rơi xuống mặt đất rồi mới đổi hướng bay. Có điều Đạp Phong bộ của Lạc Long tuy chỉ là võ kỹ nhân cấp nhưng lại có công dụng giúp tu sĩ đổi hướng thân thể khi đang bay trên không, trong trường này hợp thì nó đúng là cọng rơm cứu mạng. Lạc Long phải liên tục đạp mười mấy lần trong không trung thì mới tạo đủ lực phản chấn cho cơ thể hắn đổi hướng bay, thế nhưng việc này cũng chẳng tiêu hao bao nhiêu chân khí của hắn.

-Khốn kiếp!

Hắc y nhân thầm mắng, lần này hắn không muốn lại bị đối phương bỏ lại phía sau nữa liền mạnh mẽ đổi hướng bay của bản thân trực tiếp đuổi theo Lạc Long. Có điều việc đổi hướng bay trên không đối với tu sĩ khí hải cảnh sao mà khó, hắn vận chân khí tới mức đỏ cả mặt mới có thể giảm bớt lực quán tính của thân thể mình, sau đó mới có thể đổi hướng bay đuổi theo Lạc Long. Khoảng cách của hai người lúc này cũng không lớn, hắn chỉ dùng có năm hơi thở đã đuổi kịp Lạc Long. Hắc y nhân lấy ra bảo khí chuyên dụng công kích của mình là một thanh trường thương rồi đâm tới Lạc Long. Lạc Long lại lặp lại chiêu cũ, dùng trận phù lấy ra một tấm băng thuẫn chắn ở trước mặt.

-Bang!

Lần này băng thuẫn chỉ ngăn cản được vỏn vẹn có một giây thì liền bị đâm xuyên qua, chỉ là Lạc Long cũng chỉ cần có một giây để dùng Đạp Phong bộ mà đổi hướng bay, cũng vừa vặn tránh đi một thương kia.

-Con mẹ nó! Ngươi mau đứng lại cho lão tử!

Hắc y nhân không nhịn được chửi ầm lên. Hành động này quả thực rất buồn cười, ngươi đi giết người mà lại kêu người ta đứng lại cho ngươi giết, đối phương thực sự sẽ dừng lại sao? Lần này hắn đã tỉnh táo hơn rất nhiều rồi, hắn hiểu rằng bản thân không thể nào mạnh mẽ đuổi theo đối phương được, bằng không hắn sẽ cạn kiệt chân khí trước khi tóm được đối phương. Thân thể hắn như đạn pháo rơi xuống mặt đất tạo thành một tiếng “rầm”, ngay sau đó lại bay lên theo hướng mà Lạc Long đang chạy. Mất gần một phút đồng hồ mới đuổi kịp Lạc Long nhưng hắc y nhân không có dùng bảo khí tấn công đối phương mà chỉ đánh ra một chưởng rất hời hợt, Lạc Long lại dùng biện pháp cũ mà trốn chạy. Hai người một đuổi một chạy, cứ như vậy kéo dài thời gian nửa nén nhang thì linh hồn lực của Lạc Long cũng tiêu hao hết, không còn khả năng trốn chạy nữa. Hắc y nhân cũng đã sớm nhận ra điều này, tới khi linh hồn lực của Lạc Long trở nên yếu ớt tới mức không chịu nổi thì hắn liền cười lạnh trào phúng:

-Chạy đi! Chạy nữa đi! Ngươi mau chạy tiếp cho lão tử xem!

Hắn ta liếm liếm môi, lập tức tăng tốc lên đuổi theo Lạc Long. Lần này hắn không có đánh ra công kích tầm xa nữa, hắn muốn tự tay xé xác đối phương. Tay phải của hắn vươn ra túm vào người Lạc Long, mắt thấy việc sắp thành thì lại có dị biến.

-Oành!

Chỉ nghe thấy một tiếng nổ vang lên, Lạc Long đã tự bạo thân thể, hóa thành một đống máu thịt bầy nhầy văng khắp bốn phía.

-A a a, súc sinh nhà ngươi chết không được yên lành!

Hắc y nhân ngửa đầu lên trời giận dữ gào rống. Vừa rồi hắn ở quá gần đối phương, tuy rằng lực lượng tự bạo của đối phương không khiến hắn chịu trọng thương nhưng do không kịp phản ứng nên cả người hắn dính đầy những mảnh thịt vụn từ thân thể đối phương. Cả người dính máu thịt tanh tưởi còn không nói, hắn còn phát hiện ra đối phương vậy mà chỉ là một khôi lỗi. Người bình thường khi mới chết đi thì máu tươi trong cơ thể không thể khô cạn như vậy được, kẻ vừa mới chết trước mắt hắn rõ ràng không phải người sống. Hắc y nhân mặc dù cả người dính bẩn nhưng lại không dám dừng lại để cọ rửa thân thể vì hắn còn phải đuổi theo những tên Lạc Long khác. Cũng may mà bọn hắn đã dùng thủ đoạn đặc thù đánh linh hồn ấn ký lên người cả mười tên Lạc Long để truy tung, nhưng nếu để lâu thì linh hồn ấn ký có thể sẽ tự tiêu tán hoặc đối phương có thể phá bỏ nó. Do đó mặc dù không tình nguyện nhưng hắn chỉ có thể lựa chọn tiếp tục đuổi theo tên Lạc Long tiếp theo. Mục tiêu của hắn đương nhiên là kẻ ở gần hắn nhất. Sau khi cảm nhận linh hồn ấn ký một chút thì hắc y nhân liền trực tiếp đuổi theo một hướng.

Tình cảnh tương tự cũng xảy ra đối với hai tên hắc y nhân còn lại, bọn hắn đuổi theo một tôn khôi lỗi, đến cuối còn bị đối phương chơi xỏ, tức đến phát điên nhưng không có chỗ để trút giận. Sau khi biết mình đã chọn sai đối tượng thì hai người bọn hắn lại phải đuổi theo một tên Lạc Long khác. Sau khoảng chừng gần ba giờ đồng hồ thì lại có thêm sáu tên Lạc Long nữa bị đánh giết, chỉ là vận khí của đám hắc y nhân này cũng thật kém. Đối phương có mười tên, bọn hắn đánh giết hết chín tên mà lại chỉ toàn là thế thân của Lạc Long. Kỳ thực đây cũng không phải do vận khí của bọn hắn kém mà là Lạc Long đã tính toán kỹ lưỡng để bọn hắn đánh vào thế thân của mình. Cũng may mà hắn đã sớm đề phòng người của Bạch Hạc tông nên lúc nào cũng để lại chín tôn khôi lỗi thế mạng ở trong phòng của mình, bằng không thì hôm nay hắn hẳn phải chết.

Lúc này chân thân của Lạc Long đã cách rất xa mấy tên hắc y nhân nhưng hắn vẫn một mực cưỡi trên phi hành yêu thú mà chạy. Hắn có thể xóa đi linh hồn ấn ký của đối phương trên người mình nhưng lại không làm như vậy. Đối phương nếu đã muốn giết hắn thì hắn sẽ không khách sáo, nhất định phải có qua có lại mới được. Hắn muốn làm cho ba tên kia không nghi ngờ gì nên mới một mực trốn chạy, chỉ là tốc độ của phi hành yêu thú tôn cấp chở theo một người lớn như hắn thì chậm hơn ba tên cường giả khí hải cảnh rất nhiều, chỉ tốn khoảng một canh giờ nữa để ba tên kia bắt kịp được hắn. Mắt thấy thân ảnh của Lạc Long ở phía trước, một tên hắc y nhân trong số đó mở miệng nói:

-Tiểu tử, ngươi đã hết đường chạy rồi, mau giơ tay chịu trói! Nếu như ngươi thức thời thì ta có thể để cho ngươi được chết toàn thây.

Lạc Long không giận mà quay lại nở một nụ cười giễu cợt:

-Hắc hắc, lão cẩu, có giỏi thì mau tới đây.

Bình Luận (0)
Comment