Anh Có Thành Kiến Với Hệ Thống Tai Mèo À?

Chương 127



Sau khi dây đứt, không chỉ người, diều cũng bị chới với.
Hệ thống 2333 cảm giác mình như con diều đầu mèo lạc lối trong không gian đen, không còn cảm nhận được lực kéo đầu dây.
Quý Ỷ Nguy chưa bao giờ chia xa cậu, cậu cũng chưa bao giờ cách xa Quý Ỷ Nguy.

Đây là lần đầu tiên cậu nhắm mắt lại không cảm nhận được Quý Ỷ Nguy.
Làm cậu lo âu bất an.
1001 bị cậu nắm tai chẳng bối rối tí nào.

Khi mối liên hệ bị gián đoạn, nó chỉ kinh ngạc một chút, rồi tiếp nhận sự thật không chút chướng ngại.
1001 lo việc mang tính thực chất hơn.
“Tam Tam, cái thứ cướp chính quyền hấp hối giãy giụa, cắt đứt liên hệ giữa chúng ta và ký chủ.

Chỉ sợ năng lực đặc biệt của ký chủ…”
Chỉ sợ ký chủ không thể sử dụng năng lực đặc biệt.
Điều này sẽ gây bất lợi cho kế hoạch bọn nó.
1001 chắc chắn trăm phần trăm, ký chủ được mở khóa năng lực hoàn toàn có thể nhấn đầu hưa hấu xuống đất chà đạp.

Nhưng nếu không thể dùng năng lực, chỉ dựa vào tố chất cơ thể cường hóa, đối mặt với đại quân máy móc do dưa hấu tốn nhiều năm chế tạo, tình huống sẽ trở nên bất ổn.
“… Tôi lo cái này.

Tuy rằng ký chủ và hệ thống đã đường ai nấy đi, nhưng nếu không tăng thêm viện trợ, lần này sẽ khó đánh chết kẻ cướp chính quyền, chờ đến khi nó hồi phục chắc chắn sẽ không bỏ qua chúng ta.”
Đạo lý môi hở răng lạnh đơn giản.
1001 nói xong suy nghĩ, thật lâu sau không nghe thấy Tam Tam đáp, thắc mắc ngẩng đầu nhìn cậu.
“Tam Tam?”
Đợi thêm một lúc, hệ thống 2333 giật mình hoàn hồn, vẫn còn đắm chìm trong lo lắng.
“Tiểu Nhất…” Lần đầu tiên, thanh âm cậu lộ ra mê mang, “Anh nói xem, quan hệ ký chủ và hệ thống, đến tột cùng là như thế nào?”
Từ lâu đến nay cậu luôn tự hỏi vấn đề này, không biết quyết định lúc trước của mình là đúng hay sai.
Hệ thống 2333 chưa nói với Tiểu Nhất, mình đã thành lập liên hệ cùng Quý Ỷ Nguy từ sớm nhất, thúc đẩy hình thành truyền thống ký chủ và hệ thống thành lập liên hệ.


Nhưng cậu phát hiện, trong khoảng thời gian dưa hấu cướp chính quyền, nhìn chung các quả cầu không nhận được quả ngọt từ mối quan hệ này.
Có quả cầu một lòng vì ký chủ, lại ảm đạm bị tổn thương; có quả cầu ôm hy vọng trở thành chiến hữu, cuối cùng nhận về thất vọng vô hạn.
Cậu không quá trách nhóm ký chủ bị che mắt, chỉ là đôi khi cậu nghĩ, nếu sinh ra thống khổ, lúc trước cậu dẫn dắt tộc đàn đi lên con đường này, là đúng hay sai?
Giờ đây liên hệ bị cắt đứt, con đường chẻ làm hai, nhóm quả cầu mèo đứng trước các lối rẽ khác nhau.
1001 trầm mặc chốc lát, thật lòng nói.
“Tam Tam, câu trả lời của tôi cực kỳ chủ quan.

Theo ý tôi, hiện tại là cơ hội tốt nhất, không phải sao? Cơ hội tốt nhất… để hoàn toàn chia lìa.”
“Cậu không cần lo lắng cho Quý Ỷ Nguy, lấy năng lực của anh ta, kể cả ký chủ khác gặp khó, anh ta vẫn sống tốt.

Chúng ta không phải không quan tâm ký chủ đánh nhau cùng kẻ cướp chính quyền, trái lại, xuất phát từ ích lợi cộng đồng, chúng ta và tộc đàn khác đều dốc hết sức lực viện trợ bọn họ.

Nhưng mặt khác, chúng ta mượn cơ hội này rời đi không phải quá tốt sao?”
“Kẻ cướp chính quyền có suy tính riêng của nó, cơ mà tôi phải cảm ơn nó đã chặt đứt liên hệ giữa chúng ta và ký chủ.

Từ nay về sau, chúng ta tự do.”
Ngữ khí 1001 trở nên kích động, nó mong ngày này đến từ lâu lắm lâu lắm rồi.
“Liên hệ cắt đứt, chúng ta không còn là hệ thống, không là vật sở hữu của ký chủ, chúng ta là chính mình! Tam Tam, chúng ta không còn bị quan hệ hệ thống và ký chủ trói buộc!”
Là chính mình.
Tương lai tươi sáng đẹp đẽ.
Khoảnh khắc 1001 nhìn thấy bản thân mình lẳng lặng chìm trong bình chứa dịch dinh dưỡng,【 Cái tôi 】của nó bành trướng đến cực hạn.

Nó ý thức được, nó không phải là một tạo vật máy móc, nó là một sinh mệnh, biết yêu biết đau, có xương cốt máu thịt.
Trong chuyện thần thoại, thường có thần tiên hoặc tinh linh cắt máu hiến thịt cho sự vật, vì thế sự vật sinh ra linh hồn.

Thể xác máu thịt chính là nơi ở tốt nhất cho linh hồn.

Mà thời khắc này, lớp gông xiềng cuối cùng rốt cuộc cũng vỡ tan.
Uyển chuyển nhẹ nhàng, trong vắt, yên ắng.
Nó thầm nhủ một số quyết định, hết thảy mong đợi, đều xuất phát từ【 Cái tôi 】.
Nó tin Tam Tam cũng giống nó.
1001 một hơi nói rất nhiều, đại loại ý của nó là, theo nó thấy, bọn nó đã hoàn toàn tự do, căn bản không cần để ý ký chủ quá nhiều.

Vậy mà nghe nó nói xong, hệ thống 2333 ngược lại nghĩ thông suốt.
Đúng vậy, phải rối rắm quan hệ ký chủ và hệ thống? Vấn đề đó quá khó quá phức tạp, mỗi hệ thống sẽ có một đáp án độc đáo riêng.

Lược phồn lấy giản*, cậu chỉ cần tự hỏi quan hệ của cậu và Quý Ỷ Nguy là đủ rồi!
Cậu và Quý Ỷ Nguy có rất nhiều kỷ niệm vui vẻ, dù là người giám sát 03 hay là hệ thống 2333.
Cậu và Quý Ỷ Nguy ăn đồ ăn cùng hương vị, thích thú ngồi trên đầu tóc Quý Ỷ Nguy, cùng nhau vượt qua vô số thế giới nhiệm vụ hung hiểm; khi quái vật đột kích, Quý Ỷ Nguy trấn an cậu bị dọa đến kêu meo meo, mỉm cười với cậu… Đều không phải giả dối.
Cậu cũng thẳng thắn đáp lại cảm tình Quý Ỷ Nguy.
Cậu lo lắng cho Quý Ỷ Nguy, không yên lòng về Quý Ỷ Nguy, cho nên, cậu muốn quay về.
Tam Tam muốn quay về tìm Quý Ỷ Nguy, chỉ thế mà thôi.
1001 thấy câu im lặng rất lâu, còn tưởng cậu nghe xong suy nghĩ của mình, đang chào vĩnh biệt trong lòng, nào ngờ Tam Tam dứt khoát ngẩng đầu.
“Cảm ơn Tiểu Nhất, tôi hiểu rồi!”
“Tôi muốn quay về cứu Quý Ỷ Nguy!”
1001 ngẩn người.

Nó không ngờ Tam Tam sẽ đưa ra kết luận như vậy, nhất thời câm nín.

Nó giương mắt điện tử lên phía trên chờ kết quả, nhưng mỏi màn hình quá, màn hình nó chảy vài gạch đen thui.
Cuối cùng, nó thở dài.
Tuy rằng Tam Tam là bạn nó, nhưng Tam Tam có quyết định của riêng mình, nó nên tôn trọng.
Tàu ch.iến chung quanh đang hướng không gian chủ hệ thống khai hỏa, bắn phá chủ hệ thống phình to.

Trong tiếng pháo đạn, nó bất đắc dĩ nói.
“Tam Tam, cậu đi đi, ném tôi lên phi thuyền là được.”
“Cậu đi đi, đi tìm…”
Nó tạm dừng một chút, tiếp theo cười cười sửa lời.
“Đi tìm Quý Ỷ Nguy của cậu.”

Hệ thống 2333 cảm động đầy màn hình.
“Cảm ơn anh! Tiểu Nhất!”
Cậu mang theo 1001 đuổi theo phi thuyền.

Cửa khoang mở ra, cậu ném Tiểu Nhất vào phi thuyền, rồi quay đầu ngựa không ngừng vó bay vòng vèo.

1001 nhìn theo cậu như ngôi sao băng nho nhỏ lóe sáng, phóng về không gian chủ hệ thống bị dưa hấu tàn sát bừa bãi, cái đuôi ở sau lắc lư vẫy.
Tuy nể trọng Quý Ỷ Nguy mắt kém.
Nhưng nó tin tưởng Tam Tam đưa ra quyết định này, không phải mất đi chính mình, mà là trung thành với lòng mình.
Tựa như một con mèo già, 1001 vừa thổn thức vừa cảm khái chắp đuôi sau lưng quay người lại.

Một quả cầu bên cạnh rụt rè nhắc nhở nó.
“1001, anh có cảm giác… Mình thiếu cái gì không?”
Thiếu cái gì? Biến công công?
Trên màn hình 1001 hiện hai cái dấu chấm hỏi.

Nó cảm thấy đỉnh đầu nhẹ nhẹ, sờ sờ đỉnh đầu, bỗng nhiên tỉnh ngộ.
Thiếu một cái tai!
Tam Tam quá khẩn trương quá kích động, tiện đuôi rút luôn một tai của nó!
1001 nghiêng ngả lảo đảo ngồi bệt cửa khoang, gào “méo méo” theo bóng sao băng mèo bay xa.
“Méooo!”
“Tam Tam! Tai tôi!”
Cậu đi tìm Quý Ỷ Nguy ok! Trả tai cho tôi cái đã!
* * *
Hệ thống 2333 phi vừa nhanh vừa vội, kéo thành một đuôi sáng dài trong không gian đen.

Không gian chủ hệ thống bình yên ngày xưa đã bị kẻ cướp chính quyền xâm lấn.

Để tránh phần đầu bị không gian đen ăn mòn, chủ hệ thống rúc vào sâu bên trong như đà điểu dúi đầu xuống cát, những cành dây leo vẫn đang lỏa lồ bên ngoài, vặn vẹo uốn éo.
Hệ thống 2333 phi tới gần, phát hiện dây leo co rút, rồi cuồng loạn vung vẩy như bị đau, không biết bên trong đã xảy ra chuyện gì.
Mưa laser và lửa đạn tạm ngừng.

Cậu quay đầu lại, pháo đàn cá voi cách đó không xa nháy đèn ra hiệu với cậu.

Cậu giơ đuôi quơ quơ tỏ vẻ cảm ơn, bay vào trong không gian chủ hệ thống.
Dây leo máy móc đã bọc kín bầu trời không gian chủ hệ thống, trên các dây leo đều có xúc giác, chui vào vách tường kim loại này không khác gì dòi trong xương.

Mà giờ, có người đang đi dọc theo vách tường, mạnh bạo nhổ tận gốc từng đoạn dây leo, khiến bản thể chủ hệ thống đau đớn kêu thảm thiết.
Quý Ỷ Nguy vặn nhánh dây leo nhỏ như bẻ gãy ngón út, rồi lần theo nhánh chính tới gần phần đầu.
Chủ hệ thống cố sức an ủi mình, một chút đau đớn thôi, bằng sức Quý Ỷ Nguy không thể nào lôi toàn bộ cơ thể nó ra.
【 Quý Ỷ Nguy! 】
Bày vẻ yếu thế không hữu dụng, chủ hệ thống chịu đựng đau nhức kêu gào.

Nó không tốt, Quý Ỷ Nguy làm nó đau cũng đừng hòng tốt!
【 Hệ thống 2333… Đã vứt bỏ mày rồi, liên hệ cuối cùng của chúng mày đã mất! Mày cái gì cũng không có! 】
Quý Ỷ Nguy mắt điếc tai ngơ, lời ác ý của chủ hệ thống vào tai này lọt tai kia thành “4%^$”.
Trong đầu anh chỉ nghĩ về một việc, tìm gốc rễ nó.
Chủ hệ thống đau đớn liên tục kêu thảm, cố gào.
【 Mày có từng nghĩ, hệ thống 2333 đã muốn thoát khỏi mày từ lâu rồi không? 】
【 Nó là hệ thống có năng lực, có thể chọn một ký chủ dịu dàng săn sóc hơn.

Tính cách mày không tốt, phiền phức…】
Nó muốn đâm kim vào lòng Quý Ỷ Nguy, dù có nó chết cũng không để yên cho hai người hại nó sống yên ổn.
Vậy mà Quý Ỷ Nguy nghe xong chỉ dùng bàn tay vỗ một bên lỗ tai, hình như muốn mấy lời rắm chó chui qua tai lẹ lẹ hơn.
Chủ hệ thống chịu đựng cơn đau bị nghiền nát, rít từ kẽ răng.
【 Hệ thống 2333… Căn bản không muốn cùng mày thành lập liên hệ… Nó chỉ thích… thích ăn cơm trắng thôi…】
Cơm trắng à, bước chân Quý Ỷ Nguy khựng lại một giây, rồi tiếp tục lần tìm gốc cây dưa, vẫn là bộ dáng bình tĩnh.
“Không sao cả, tôi sẽ đuổi theo em ấy.”

【 Ha ha, đuổi theo xin thành lập liên hệ lại lần nữa? Hệ thống 2333 sẽ đồng ý mày? Bây giờ nó chính là chủ hệ thống cao quý! 】
Tam Tam sẽ đồng ý thành lập liên hệ với mình không? Quý Ỷ Nguy không biết.

Anh vẫn luôn tin tưởng vào mối liên hệ của mình và Tam Tam, chỉ cần liên hệ còn, bọn họ vĩnh viễn không xa nhau.
Mối liên hệ là đặc quyền, là *, là giấy kết hôn, từ trước đến nay anh chưa bao giờ nghĩ sẽ mất đi nó.

Mà một khi mất đi, kể cả chủ hệ thống không nói lời ác ý, thoát khỏi thân phận ký chủ, thoát khỏi quan hệ cùng hệ thống, một Quý Ỷ Nguy thiếu hụt đủ thứ lập tức bại lộ.
Quý Ỷ Nguy chưa từng mang cảm giác an toàn, trước khi thành lập liên hệ cùng Tam Tam số 03, anh đã sẵn như vậy.
Anh không đáng yêu, còn phiền phức, Tam Tam lại là mèo con đáng yêu nhất ai ai cũng thích.

Người giám sát đối xử tử tế với cậu, quả cầu mèo quý cậu, ký chủ khen ngợi cậu, ngay cả Thịnh Tụng Thời có thành kiến nặng với hệ thống cũng không chê cậu nửa câu.
Tam Tam là chủ hệ thống, chủ hệ thống sẽ không chịu thành lập liên hệ cùng ký chủ.

Chủ hệ thống cao thượng, vĩ đại, sẽ không thiên vị bất kỳ người nào.
Quý Ỷ Nguy lại khát cầu thiên vị.
Không có thiên vị, anh sẽ khát chết.
Đầu ngón tay anh khẽ gập lên.
Anh có tích điểm, anh còn tích điểm, nhưng bây giờ hai người không còn liên hệ, anh không có cách để chuyển tích điểm cho Tam Tam dụ dỗ Tam Tam.

Trừ cái này là thứ tốt nhất, tựa hồ anh không còn gì nữa.
Quý Ỷ Nguy sờ đến cuối dây leo, chủ hệ thống nhét đầu trong nhà ăn quả cầu mèo, sợ hãi nhìn anh.

Thân thể đã trở nên cực lớn, lại không có cam đảm tung hoành không gian đen, lúc này chỉ có thể không ngừng tự an ủi mình.
Không sao, Quý Ỷ Nguy không thể tách nó ra khỏi không gian chủ hệ thống, tự nhiên không thể giế.t chết nó, nhiều lắm là bóp nát đầu nó cho hả giận, nhẫn nhịn một chút.

Dùng ngôn ngữ hoàn toàn không thể đả động anh làm nó cảm thấy thất bại, nó quả thực không thể hiểu nổi Quý Ỷ Nguy.
Quý Ỷ Nguy lẳng lặng nhìn nó, bỗng nhiên nói.
“Không có danh phận cũng không sao, Tam Tam đi đâu tao đi đấy, lời mày nói có tác dụng đấy.”
Anh ngẩng đầu, tầm mắt lướt qua nóc kim loại, phảng phất có thể nhìn thấy phi thuyền đầu mèo đã bay xa ngoài không gian đen, cơ mà không phải đuổi không kịp.

Anh có thể kíp nổ chip kèm nửa bên thân chủ hệ thống, nương thế nổ mạnh phóng đi bằng vận tốc ánh sáng, bám vào phi thuyền.
Đầu chủ hệ thống bị anh niết trong tay, khuôn mặt bắt đầu vặn vẹo, miệng vẫn cố nói.
【 Quý Ỷ Nguy… Mày là… Quỷ đáng thương…】
【 Hệ thống 2333… Không cần mày… Ha ha…】
【 Có ai từng nói với mày không… Mày có bệnh… Đầu óc mày có bệnh…】
Chủ hệ thống còn chưa kêu xong chữ bệnh, đứa có bệnh đầu óc liền biến thành nó.

Đầu của nó nứt toác, một tay Quý Ỷ Nguy cầm nửa sọ não, từ trong óc chủ hệ thống móc ra chip sinh mệnh mà tất cả dạng sống máy móc khổng lồ đều có.
Chủ hệ thống đã đồng hóa cao cùng không gian này, đơn thuần hủy chip không thể diệt được nó, mỗi tội Quý Ỷ Nguy chỉ cần chip để kích nổ, bắn mình phóng ra ngoài, anh muốn tìm Tam Tam.
Lúc này, không hiểu sao anh nhớ tới việc chưa cưới xin đã bỏ nhà theo trai bị gọi là bôn, thế hiện tại…
Có phải mình đang “bôn” theo Tam Tam?
Cũng lãng mạn đấy chứ.
Một giây trước khi anh rũ mắt bóp nổ chip, nóc nhà mở toang, Quý Ỷ Nguy tay cầm chip kinh ngạc ngẩng đầu, quả cầu mèo đen cùng hai chiếc đuôi sáng rực như đôi cánh sáng xòe rộng từ trên trời giáng xuống, “bôn” đến chỗ anh.
Như ngày đó trên mảnh đất đổ nát, quả cầu mèo xòe cánh sáng đáp xuống trước mặt anh.
Trước mặt anh.
Cậu chạy về phía anh.
*San phồn tựu giản (raw): Lược bỏ cái phức tạp mà dùng cái giản tiện
*Đan thư thiết khoán: Một vật có chức năng khá giống “Kim bài miễn tử”.


Bình Luận (0)
Comment