Ám Nhật

Chương 26


Vũ Thịnh sau khi nhận chức không phải kẻ nóng vội mà đòi xuất quân ngay tấn công nước Lương.

Mà ngược lại hắn tập trung vào việc nắm vững đội quân được nước Thịnh giao cho mình.Đầu tiên hắn không như cha mình tập trung vào kỵ binh mà hắn muốn một đội quân liên hợp bao gồm cả kỵ binh và bộ binh.

Hơn nữa bộ binh cũng được chia nhỏ thành thiết giáp, cung tiễn và binh sỹ bình thường.Hắn cũng không chọn các chiến thuật tấn công bất ngờ như cha mà hắn muốn chiến đấu trực diện.

Dùng sức mạnh của bản thân và binh sỹ dưới quyền đè nát đối thủ dưới chân mình.

Vì thế quân sỹ của hắn việc đầu tiên được huấn luyện chính là kỹ năng chiến đấu rồi mới đến kỷ luật.

Tuy nhiên có một điều kiện bắt buộc khác là quân sỹ của hắn phải dũng cảm.

"Dù có chết cũng không được quay lưng lại với đối thủ".

Đây là quân lệnh đầu tiên mà Vũ Thịnh ra cho quân lính của mình.Việc huấn luyện đội quân này không hề bí mật mà thậm chí Vũ Thịnh còn đem đội quân này ra thực chiến với lực lượng của nước Giang ở bắc sông Đông Giang.

Mục tiêu không phải là để chiến thắng mà là để quân sỹ biết được sự khốc liệt khi chiến đấu với kẻ địch mạnh như thế nào.Quân Giang thì rất miễn cưỡng với cái kiểu này.

Vì họ biết đối phương đang đem mình ra làm bồi luyện mà việc này có nghĩa là Vũ Thịnh đánh giá quân Giang thấp hơn quân Lương cùng với người Lạc.

Việc này làm tổn thương lòng tự trong nên khi quân Giang giao chiến với đội quân này đều cố sức tiêu diệt cho bằng hết.

Chỉ là Vũ Thịnh không có ý định đem quân đi nướng nên dù cố sức thì quân Giang cũng không giết được bao nhiêu.Thấy nước Thịnh luyện quân theo kiểu máu me thế này không chỉ nước Giang phải tìm biện pháp đối phó mà cả nước Lương cũng phải chuẩn bị.

Lần này mục tiêu của nước Thịnh rõ ràng là trả lại món nợ năm ngoái hơn nữa lại còn con trai của Vũ Bình tướng quân nên càng chắc chắn hơn là đội quân kia sẽ để đối phó với nước Lương.

Lực lượng của bọn họ chính là một nửa đội kỵ binh sấm sét lúc trước cộng thêm bộ binh hỗ trợ nữa.

Thế nên họ sẽ không bị bó buộc bởi một cách đánh nào.


Đây vấn đề khó hơn rất nhiều so với năm ngoái.

Hơn nữa lần này Lương An dù có dùng cách cũ thì cũng chắc chắn không hiệu quả vì Vũ Thịnh còn máu chiến hơn cả Diệp Tinh Hà.

Nghe nói lần này luyện quân luôn luôn đi đầu lao vào hàng ngũ quân Giang.

Bình thường đều không dùng đến nội khí cho đến lúc phải đối đầu với tướng định thì mới dùng.Vũ Thịnh muốn để dành Lĩnh Vực của mình cho Lương An thế nên ra trận chỉ dùng nội khí Hoá Hình chứ chưa từng để lộ ra là mình có Lĩnh Vực.

Mà cũng mới chỉ thế thôi thì Vũ Thịnh cũng đã làm cho quân Giang đóng ở bờ bắc sông Đông Giang đủ khổ rồi.

Thậm chí ngay cả Giang Hạo thống lĩnh của quân Giang ra giao chiến cũng chỉ có thể đánh hoà với Hoá Hình của Vũ Thịnh mà thôi.

Nếu Vũ Thịnh thật sự dùng đên lĩnh vực thì phải đến 9 phần Giang Hạo tướng quân sẽ bại.Quân Thịnh được thực chiến thì càng lúc càng trở nên thiện chiến hơn qua từng trận từng trận.

Mặc dù họ buộc phải liên tục bổ sung thêm quân số để duy trì lực lượng đầy đủ thì lính cũ dìu dắt lính mới.

Dần dân đội quân này của Vũ Thịnh đang ngày một trở nên đáng sợ hơn.

Và có nguy cơ là quân Giang sẽ mất bờ bắc sông Đông Giang về tay quân Thịnh.Trong lúc tình hình bên ngoài đang nước sôi lửa bỏng thì tình hình bên trong nước Lương cũng sôi sục không kém.

Hàn Vương đang ráo riết tăng cường lực lượng quân sự của mình bởi vì nguy cơ mà thái tử đem đến cho Hàn Vương càng ngày càng lớn.

Hàn Vương không muốn cứ đứng nhìn cái thòng lọng cứ dần dần xiết chặt lấy cổ mình.

Dù có trả giá nào thì sống được vẫn còn hơn là chết.

Thế là tướng quân trấn thủ vùng tây nam là Lưu Nguyên đã nhận được mật lệnh củng cố bình quyền sẵn sàng hành động bất cứ lúc nào.

Kẻ nào không muốn cần phải loại bỏ sớm để tránh có biến.

Còn lực lượng của Thương cũng được lệnh tập hợp về thành Lương Kinh.Thế là trong vòng 3 tháng từng chi đoàn của Thương lần lượt di chuyển về phía thành Lương Kinh.


Họ vào thành không theo số lượng lớn mà chia nhỏ ra từng phần để tránh bị theo dõi.

Mà cũng chỉ có lực lượng tinh nhuệ mới được vào thành.

Còn những lực lượng chiến đấu bình thường đều được để lại bên ngoài thành.

Chỉ khi bắt đầu hành động thì mới di chuyển còn không họ vẫn cắt cử người ra hoạt động như lúc bình thường của thương đoàn.

Nhưng việc này hoàn toàn không qua mặt được sự theo dõi của Hộ Long Sơn Trang.Diệp Tinh Hà lúc này đã được chuyển sang Thần Võ Doanh làm phó tướng đúng như ý nguyện thế nên vua Minh Đức buộc phải bỏ ngỏ việc tiếp tục giám sát Đô Thành Phủ.

Mà thực ra Đô Thành Phủ bây giờ cũng không còn là mục tiêu để giữ lại nữa vì một khi quân từ Thần Võ Doanh vẫn còn nghe lệnh vua thì họ có thể giải quyết bất cứ đội quân nào khác muốn chiếm lấy thành Lương Kinh.

Từ Thần Võ Doanh đến nội thành chỉ có 20 dặm.

Hành quân khẩn cấp thì chỉ cần không đến nửa canh giờ là họ có thể vào thành giải nguy.

Bây giờ hai cha con Diệp tướng quân đang nắm giữ Thần Võ Doanh nên vua Minh Đức hoàn toàn không cần phải lo lắng về an nguy của kinh thành nữa.Mục Vân sau mấy lần tiếp xúc với Lương An và Diệp Tinh Hà thì cảm thấy rõ bản thân mình thua kém hai người đó đến mức nào nên cũng không thể cứ như vậy.

Mục Vân chính là người chỉ huy cũng là niềm hy vọng của Thương.

Mà Mục Vân khi giao chiến lại dễ dàng bị đánh bại thì tinh thần chiến đấu của Thương sẽ sụp đổ từ đó dẫn đến thất bại.

Thế là Mục Vân bắt đầu quá trình được gọi là "Lột Xác".

Mục Vân được thừa hưởng nội khó Hắc Xà đặc biệt của người sáng lập ra Thương.

Người này trước kia cũng đã tiến đến rất gần với Lĩnh Vực nhưng chưa với đến.

Cũng bởi vì không hoàn thành được "Lột Xác" nên mới chết.


Lột Xác có thể giúp cho Mục Vân mở ra Lĩnh Vực Trời Ban của Hắc Xà gọi Ám Vụ.

Tuy nhiên quá trình này nguy hiểm cho người tiến hành nó đến mức là 8 phần chết 2 phần sống.Bình thường vì để Thương có thể hoạt động lâu dài.

Mục Vân chắc chắn sẽ không chọn con đường này, nay một bên thì áp lực của Hàn Vương một bên thì cảm thấy tổn thương lòng tự trọng vì mấy lần bị Diệp Tinh Hà và Lương An đè bẹp nên Mục Vân mới chọn con đường liều mạng này.

Chỉ cần có thể thành công Mục Vân không chỉ tiến lên trở thành tuyệt thế cao thủ mà có thể sẽ là người đưa Hàn Vương trở thành vua mới của nước Lương.

Như vậy về sau Thương không còn phải lo lắng gì đến tương lai nữa rồi.Không như mọi lần thì lần này Lương An lại rất bình tĩnh.

Thực tế Lương An khoảng thời gian này phần lớn đều chỉ đi tìm kiếm trong những người trẻ tuổi của các bộ xem có ai phù hợp không.

Việc này vua Minh Đức biết, Hàn Vương biết.

Các quan lại cũng đều biết.

Vua Minh Đức hoàn toàn không có ý kiến gì nên các quan lại có con hay học trò trong số các người trẻ tuổi này thì đều mong muốn họ được thái tử chọn.

Chỉ là không một ai rõ thế nào là phù hợp với thái tử vì đến ngay cả người đầu tiên được chọn là Hoàng Chí Cẩn còn không rõ vì sao mình được chọn thì những người khác làm sao biết.Dạo gần đây Hoàng Chí Cẩn tiếp rất nhiều khách chủ yếu là người đến dò hỏi về vấn đề làm sao quen được điện hạ.

Làm sao điện hạ lại để ý đến, mà những người này đều là quan cấp trên của Hoàng Chí Cẩn nên Hoàng Chí Cẩn không dám giấu chỉ có thể thành thực trả lời đâm ra việc thái tử gặp Hoàng Chí Cẩn ở cửa hàng ngoài chợ lúc này tất cả quan lại của Lục Bộ không ai không biết.

Và cũng không ai không biết việc Hoàng Chí Cẩn bình thường đến mức nào.Thực ra Lương An cũng đã ngắm đến vài người nhưng cần phải có chút thời gian để xác nhận chứ không như Hoàng Chí Cẩn.

Giữa Lương An và Hoàng Chí Cẩn đúng thực là duyên phận chứ chẳng phải là chủ ý.

Còn những người khác với Lương An thì không có loại duyên phận dễ dàng như thế.

Mà đã là chủ ý đưa về thì cần phải sàng lọc cẩn thận vì bây giờ ai cũng biết là thái tử đang có ý định chiêu mộ thuộc hạ.

Nên sẽ có nhiều người giở trò, dù có mục đích là gì thì Lương An cũng không muốn nội bộ thuộc hạ của mình lại có kẻ hai mặt.

Cho nên vẫn chưa thể có thêm ai được Lương An tuyển chọn trong thời gian gần đây.Diệp Tinh Hà dạo gần đây cũng không ở cùng Lương An nhiều mà chủ yếu trong quân doanh.

Lúc trước vì là Đô Thành Phủ nên Diệp Tinh Hà không muốn chăm chỉ còn hiện tại là Thần Võ Doanh.


Doanh trại chính của nước Lương thì Diệp Tinh Hà hoàn toàn khác.

Diệp Tinh Hà lúc này đã trở thành đệ nhất nhân của Thần Võ Doanh khi ngay cả Diệp Hùng tướng quân cũng chỉ có thể chiều theo đứa con gái độc nhất.

Không chỉ có mỗi vậy vì Diệp Tinh Hà hiện tại đúng là người mạnh nhất thật chứ không phải chỉ là danh hiệu.

Bất cứ tướng quân nào của Thần Võ Doanh đều đã nằm xuống dưới chân Diệp Tinh Hà rồi.

Thậm chí còn chưa từng nhìn thấy Chu Tước mà mới chỉ đối đầu với hai thanh Phượng Vũ Kiếm thôi đã khiến họ chết khiếp rồi.

Càng ngày thì tốc độ và thân pháp của Diệp Tinh Hà càng trở nên hoàn thiện hơn.

Nếu không phải bị thể hình của nữ giới ảnh hưởng thì lúc này đấu không dùng nội khí Diệp Hùng tướng quân cũng thua.Diệp Tinh Hà vô cùng tự hào với chiến tích này còn quân sỹ trong doanh thì cũng rất nể phục con gái của thống lĩnh.

Ngoại hình của Diệp Tinh Hà lại rất nổi bật nên cũng rất nhiều người thầm thương trộm nhớ tuy nhiên khi nghĩ đến người mà có thể trở thành tình địch của họ thì ai cũng rùng mình.

Đó là điện hạ đấy, họ phải luôn nhắc bản thân là điện hạ.

Không cần đến thân phận tôn quý của mình chỉ cần ai đã từng chứng kiến Lương An ra tay thì sẽ ngay lập tức từ bỏ ý nghĩ trong đầu.

Tuy nhiên lại rất ít người từng nhìn thấy sức mạnh thực sự của Lương An.

Mà tất cả những người đã từng chứng kiến sức mạnh đó chẳng có ai muốn lộ ra là Lương An có Diệt Thế Hắc Long cả.

Truyền thuyết về việc Hắc Long huỷ diệt thế gian trong biển máu chính là truyền thuyết đáng sợ nhất từ thời xa xưa của người Hạ.

Nếu chứng kiến truyền thuyết thành sự thật thì chẳng còn ai có thể giữ vững tâm lý để chiến đấu nữa.

Đó cũng là lý do mà vua Hưng Nghiệp không muốn để lộ tin tức này trong quân sỹ nước Thịnh.Tất cả các bên lúc này đều đang chuẩn bị cho mục tiêu chiến lược của mình và ai cũng rất cẩn thận.

Và tất nhiên là tất cả đều muốn chờ xem ai sẽ là người ra tay đầu tiên để mở ra thế cục trong giai đoạn này.

Năm ngoái Giang Quốc đã mở đầu với một chiến dịch được coi là thành công còn năm nay thì chưa biết có sự kiện to lớn nào sẽ xảy ra cả..

Bình Luận (0)
Comment